Friday, September 6, 2013

Saturday, July 27, 2013

Tự Truyện ME của Ricky Martin (Chương III: Thời Gian Tôi Tỏa Sáng)



Bản dịch của Jeffrey Thai
                                                    (Bản dịch này chưa được sự đồng ý của tác giả.  Xin vui lòng đừng sao chép và phát tán.  Thành thật cám ơn.)

TÔI 


CHƯƠNG III
THỜI GIAN TÔI TỎA SÁNG

Có nhiều người nghĩ rằng chúng ta không nên có mọi thứ cùng một lúc, nhưng tôi không đồng ý với điều đó.  Thay vì nghĩ như vậy, tôi cho rằng chúng ta không nên có mọi thứ cho đến khi nào chúng ta thực sự sẵn sàng.  Và để trở nên sẵn sàng, chúng ta phải làm việc.  Nhiều.  Tôi không chỉ đang đề cập đến công việc chuyên môn, loại công việc giúp chúng ta đạt được thành công trong nghề nghiệp mà chúng ta tìm kiếm.  Tôi còn đang nói về công việc tinh thần:  Chúng ta phải học từ những bài học nghiệp chướng mà cuộc đời đã đặt để lên con đường chúng ta đi. 

Tuesday, May 28, 2013

Tự Truyện ME của Ricky Martin (Chương II: Gặp Gỡ Định Mệnh)



Bản dịch của Jeffrey Thai
                                                    (Bản dịch này chưa được sự đồng ý của tác giả.  Xin vui lòng đừng sao chép và phát tán.  Thành thật cám ơn.)

TÔI 


CHƯƠNG II
GẶP GỠ ĐỊNH MỆNH

Trở lại lúc tôi từng khiến cha tôi phát điên lên về việc tôi một mực đòi gia nhập nhóm nhạc Menudo cho bằng được, tôi vẫn còn nhớ cái cảm giác là nếu tôi đạt được điều đó, tôi sẽ chẳng còn phải lo lắng về bất kỳ điều gì nữa.  Tôi sẽ kiếm được tiền, tôi sẽ sống với bốn cậu trai khác, vốn là thần tượng của tôi ngày ấy, và mọi giấc mơ của tôi sẽ thành sự thật.  Tôi đã nghĩ rằng chỉ khi nào tôi gia nhập được vào nhóm nhạc, tôi mới có được cuộc sống cho mình, bởi vì tôi biết trong sâu thẳm con người mình tôi muốn được là một nghệ sĩ.  Chẳng điều gì có thể ngăn cản nổi tôi đạt được giấc mơ ấy.  Điều mà tôi đã chẳng biết là khoảng cách ngắn nhất giữa hai điểm không phải luôn luôn là một đường thẳng, và để đạt được ước nguyện ấy của tôi, còn rất nhiều việc phải làm. 

Sunday, May 19, 2013

Luận về Sự Tử Tế



Trong xã hội hiện đại ngày nay, con người chạy đua không ngừng với những tiện nghi vật chất ngày càng có nhiều hơn trong đời sống, được mang lại từ sự tiến bộ vượt bực của khoa học và kỹ thuật.  Ngay từ lúc mới sinh ra, và trong suốt quá trình lớn lên, những đứa trẻ luôn bị bao vây và, không ngừng bị tác động bởi cuộc sống vật chất ngày càng tiến triển chung quanh mình.  Gia đình và giáo dục càng góp phần tôn cao giá trị của đời sống vật chất thông qua việc rèn luyện cho trẻ em từ rất sớm ý thức kiếm sống và làm giàu.  Chẳng có gì sai trái trong việc cấy trồng vào vùng tâm thức hoang sơ của trẻ em những ý thức ấy, vốn chính đáng và cần thiết cho cuộc sống của chúng mai này.

Monday, May 13, 2013

Đời Sống Người Dân Việt: Tội và Thương



Nói về đời sống người dân Việt, cũng như mọi vấn đề khác có liên quan đến xã hội và con người Việt Nam, người ta thấy luôn có những quan điểm trái chiều.  Điều đó xét ra cũng bình thường và xảy ra ở mọi nơi.  Tuy vậy, đối với VN, vì nhiều lý do, sự đối nghịch ấy tỏ ra dữ dội hơn hẳn.  Một số người cho rằng người dân Việt hiện nay đang sống thoải mái và nói chung, mọi việc đều ổn, đất nước đang phát triển tốt đẹp.  Quan điểm này thường xuất phát từ những người có dính líu ít nhiều đến tầng lớp lãnh đạo cấp cao và cấp thấp hiện nay, những người được hưởng lợi lộc từ chế độ hiện hành, hay những người may mắn có một cuộc sống cá nhân tốt đẹp...  Có không ít người lại nhìn thấy rất nhiều điều đáng báo động trong đời sống của người dân Việt, và họ băn khoăn nhiều về tương lai của xã hội và đất nước.  Quan điểm này đối nghịch hẳn với quan điểm trên, và xuất phát từ những thành phần còn lại. 

Friday, May 3, 2013

Tự Truyện ME của Ricky Martin (Chương I: Trở Thành Người Đàn Ông)



Bản dịch của Jeffrey Thai
                                                    (Bản dịch này chưa được sự đồng ý của tác giả.  Xin vui lòng đừng sao chép và phát tán.  Thành thật cám ơn.)

TÔI 

CHƯƠNG I

TRỞ THÀNH NGƯỜI ĐÀN ÔNG

Thật tuyệt vời làm sao khi tôi ngồi nhìn lại con đường mà tôi đã đi qua để đến được nơi tôi đang đứng ngày hôm nay, không chỉ trong sự nghiệp mà còn cả trong cuộc sống riêng tư nữa.  Có những điều mà lúc ấy có vẻ như không thể hiểu được hay cực kỳ khó khăn, thì hôm nay tôi hiểu rằng chúng buộc phải xảy ra.  Tất cả những kinh nghiệm của tôi đã chuẩn bị cho tôi để đón nhận những điều sắp đến, trong quá khứ cũng như hiện tại.  Thoạt đầu thật khó khăn để nắm bắt được khái niệm ấy, nhưng một khi tôi đã có thể tiếp thu được nó, tôi có thể sống một đời sống viên mãn và như ý hơn bởi vì tôi sẵn sàng chấp nhận rằng tất cả những điều tốt đẹp, những điều tồi tệ, và những điều không hay lắm đều là những bộ phận của một tổng thể.  Cảm giác này đã giải phóng tôi ở nhiều phương diện và cho tôi sức mạnh để đối đầu với mọi điều mà tôi gặp phải.  Nghĩ lại, thấy thật kỳ lạ làm sao, ngay cả khi chưa nhận biết được điều đó, tôi đã nhanh tay tạo dựng lên diện mạo của mình, câu chuyện riêng của đời mình.

Monday, April 29, 2013

Tự Truyện ME của Ricky Martin (Phần Giới Thiệu)



Bản dịch của Jeffrey Thai
                                                    (Bản dịch này chưa được sự đồng ý của tác giả.  Xin vui lòng đừng sao chép và phát tán.  Thành thật cám ơn.)

TÔI 

Lời Giới Thiệu

Thượng đế, hãy giúp con dám nói sự thật với những người mạnh mẽ và tránh việc nói dối chỉ để nhận được sự hoan hô của những kẻ yếu ớt.  Nếu ngài ban cho con sự may mắn, xin đừng tước đoạt đi lý trí của con.  Nếu ngài ban cho con thành công, xin đừng lấy đi của con sự khiêm tốn.  Nếu ngài ban cho con sự khiêm tốn, xin đừng lấy đi nhân phẩm của con.  Thượng đế, xin hãy giúp con thấy được mặt trái của tấm huân chương.  Xin đừng để con đổ tội cho ai là phản nghịch chỉ vì người đó không suy nghĩ giống như con.  Thượng đế, xin hãy dạy con yêu kẻ khác như yêu chính bản thân mình và phán xét mình theo cách mà con phán xét kẻ khác.  Xin đừng để con kiêu hãnh khi thành công, và chán chường khi thất bại.  Hãy nhắc con nhớ rằng thất bại chính là kinh nghiệm lót đường cho thành công về sau.  Xin hãy dạy con rằng tha thứ là điều quan trọng nhất nơi kẻ mạnh và sự báo thù là điểm man rợ nhất nơi kẻ yếu.  Nếu ngài lấy đi của con sự thành công, hãy để cho con giữ lại sức mạnh của mình để con có thể giành lại thành công từ thất bại.  Nếu con làm mọi người thất vọng, hãy cho con dũng cảm để nói lời xin lỗi;  còn nếu mọi người làm con thất vọng, hãy cho con dũng cảm để tha thứ cho họ.  Thượng đế, nếu ngộ nhỡ con quên ngài, xin ngài đừng quên con.

--MAHATMA GANDHI

Sunday, April 28, 2013

Viết Cho 30-04: Ký Ức Buồn Ngày Ấy



Ngày ấy là ngày 30-04 của một năm cách đây đúng 38 năm.  Là ngày đã đi vào lịch sử Việt Nam như là một ngày trọng đại.  Là ngày đã làm thay đổi đời sống của hàng chục triệu người, theo chiều hướng tốt hơn và xấu hơn.  Là ngày có hàng chục triệu người vui, nhưng có hàng chục triệu người buồn.  Người vui biết rất rõ vì sao mình vui.  Họ ngỡ ngàng và choáng ngợp trước những gì được nhìn thấy, khác xa với những gì được biết.  Họ hát ca và reo hò.  Họ hát bài gì đó, như có một ai đó trong ngày vui đại thắng.  Người buồn không thể không biết vì sao mình buồn.  Họ lo lắng, hoang mang và sợ hãi.   Rồi thì, nỗi buồn ngày càng hiện rõ hơn hình dáng.  Những đau buồn, mất mát, tai ương, thảm họa cứ lần lượt kéo đến như gió vào nhà trống.


Saturday, April 27, 2013

Bỏ Cuộc Đời Mà Đi



Có người bỏ cuộc đời mà đi như một giấc ngủ quên. 
Có người bỏ cuộc tình mà đi như người đãng trí. 
                                           (Tôi đã mơ thấy chuyến đi của mình - Trịnh Công Sơn)


Bỏ cuộc đời mà đi hay bỏ cuộc tình mà đi đều là một sự quay lưng ngoảnh mặt, đều là một sự vô tình, xét dưới góc độ của người ở lại.  Người ở lại có quyền trách móc, nếu cảm thấy quá ngậm ngùi vì có người đã phụ đời và phụ tình.  Xét ra, trách móc là một nghĩa cử đẹp và hợp lý.  Còn trách móc nghĩa là còn nghĩ về, còn nhớ đến sự hiện diện của người ra đi trong những tháng ngày cũ.  Nó hợp lý là vì trong khi kẻ ra đi xem như đã yên phận mình thì người ở lại, lòng cứ nặng trĩu hoài theo năm tháng.  Người ra đi rồi sẽ lãng quên, dễ dàng hơn nhiều lắm.  Sương gió thời gian trên những dặm đường cát bụi rồi sẽ làm mờ phai ký ức.  Chỉ tội người ở lại với không gian cũ, cứ phải ôm hoài một nỗi nhớ nhung, nhiều khi cố quên mà chẳng thể nào quên được.