Có người bỏ cuộc đời mà đi như một giấc ngủ quên. Có người bỏ cuộc tình mà đi như người đãng trí. TCS
Wednesday, September 1, 2021
NHẠC SĨ MẠNH PHÁT (1929-1971)
Mạnh Phát (1929 – 1971) là một nhạc sĩ Việt Nam có những sáng tác thuộc nhiều thể loại. Ông là tác giả của nhiều bản nhạc bất hủ như Nỗi Buồn Gác Trọ, Ngày Xưa Anh Nói. Giai đoạn 1940, ông là ca sĩ hát cho hãng đĩa PK và Asia ở Sài Gòn. Giai đoạn 1949-1950 ông chuyển sang viết nhạc với bút danh Tiến Đạt một số bài như “Ai Về Quê Tôi”, “Trăng Sáng Trong Làng”. Sau này Mạnh Phát còn bút danh khác khi viết nhạc trữ tình là Thúc Đăng.
Mạnh Phát nổi tiếng với những ca khúc trữ tình, pha chút duyên quê, dân dã. Bài hát “Qua xóm nhỏ” mộc mạc, đậm đà, gợi nhớ một tình yêu trẻ trung, trong sáng.
Tuesday, August 31, 2021
BI KỊCH TRỊNH CÔNG SƠN - TRỊNH CUNG
—
Sunday, August 29, 2021
ĐI ĐỂ KHÁM PHÁ - HUY LÂM
Hằng năm vẫn có một số đông người làm những chuyến đi xuyên ngang nước Mỹ bằng chân và bằng xe đạp. Đối với một số người, đó là hành động giải thoát. Đối với một số người khác, nó thúc đẩy ý thức cộng đồng sau thời gian sống cô lập do đại dịch. Nhưng đối với tất cả nói chung, việc đi xuyên nước Mỹ với tốc độ chậm nhẩn nha vừa phải mang lại cho họ một phần thưởng to lớn là được chiêm ngắm cảnh quan hùng vĩ của một đất nước vĩ đại.
Khi nhìn vào tấm bản đồ của nước Mỹ, người ta nhận thấy bên này là nước, bên kia cũng là nước và phần giữa là cả một giải đất bao la bát ngát, và người ta không thể không tự hỏi là nếu làm một cuộc đi xuyên ngang nước Mỹ sẽ mang lại cho họ cảm giác ra sao.
NỖI NHỤC THẾ HỆ - KHUYẾT DANH
Sai lầm nối tiếp sai lầm của nhà cầm quyền đã đưa đất nước xuống dốc thảm hại nên họ bắt buộc phải thay đổi bằng cách mở của giao thương với bên ngoài. Từ đấy người dân dần có cơ hội tiếp xúc với thế giới qua công nghệ Internet. Nhờ YouTube, Google, Yahoo, và đặc biệt là Facebook, chúng tôi được mở mang tầm nhìn, kết nối bạn bè khắp nơi, học được nhiều điều hay. Nhưng oái ăm thay, khi có điều kiện tiếp cận được những nền văn hóa và tư tưởng tiến bộ cũng như nếp sống văn minh nhân bản, thì đáng lẽ chúng tôi phải trở nên những con người tốt đẹp hơn. Nhưng buồn thay, chúng tôi như những cánh đồng lúa, khi còn non xanh thì ngay hàng thẳng lối, lúc chín mọng thì đầu lại cắm xuống đất!
Sunday, July 18, 2021
SỰ CẦN THIẾT CỦA NỖI SỢ
Tầm quan trọng của việc biết sợ: Nhà văn người Ba Lan đạt giải Nobel bàn về truyện cổ tích và sự cần thiết của nỗi sợ
Nhà văn Andersen đã can đảm viết ra những câu chuyện kết thúc không có hậu. Ông không tin rằng chúng ta nên cố gắng trở thành người tốt vì điều đó sẽ được đền đáp, mà vì cái ác bắt nguồn từ sự hạn hẹp trí tuệ và cảm xúc. Nó đích thị là một kiểu nghèo nàn mà chúng ta cần phải tránh xa.
Monday, May 31, 2021
CUỐI MÙA NHAN SẮC VII - JEFFREY THAI
Tôi đến thành phố này như một người khách lạ vào một đêm cuối năm thật lạnh của mùa đông. Tôi nhớ mãi cuộc hành trình dài hơn sáu tiếng của ngày ấy: có nắng sáng, có mây xanh, dẫu trời thổi gió buốt lạnh căm. Tôi vẫn cho rằng đó là một cuộc hành trình định mệnh vì một sự bắt đầu chẳng thể khởi sinh nếu không có dấu chấm hết của một sự kết thúc. Kết thúc. Buông bỏ. Ra đi. Đó luôn là mệnh lệnh tối thượng trong đời sống của mỗi con người, của riêng tôi. Tôi ra đi, ý thức được rằng mình đang mang trên mình thân phận của một cánh thiên di giữa... cuối mùa nhan sắc.
Sunday, May 16, 2021
ĐOẠN TÁI BÚT - JEFFREY THAI
Không dưng, tôi thấy mình bỗng phải lòng bài hát ấy - bài hát vốn cũ và xưa như một đời người, bài hát đã từng vô tình thoảng qua tai tôi với số lần không nhớ hết.
Có một điều gì đó khiến tôi chợt chú ý ở đây. Phải rồi! Cái tâm tình bị tình phụ ấy mà - chuyện muôn đời của thế gian. Hẳn là phải đau khổ lắm. Hẳn là phải xót xa nhiều.
Có vô vàn lý do cho một kẻ phụ tình. Nhưng vì lý do gì đi nữa, kẻ bị phụ tình vẫn đau đớn khôn nguôi. Quên không thể quên. Nhưng nhớ càng thêm buồn. Và tái tê.
Saturday, May 15, 2021
NHỚ VỀ 7.000 DẶM ĐƯỜNG XA - JEFFREY THAI
Đến giờ, sau vừa tròn bốn năm, tôi vẫn nhớ về chuyến đi ngày ấy với tất cả những chi tiết sống động và dữ dội của nó, với tất cả những cung bậc cảm xúc mới lạ và nồng nàn của nó, cùng những trải nghiệm sinh tử không dễ gì có được.
Nằm sâu lại trong tôi, nó là một cột mốc trong đời sống - nơi tôi rẽ trái khỏi lối mòn kiếm sống thường nhật đã trở nên nhàm chán đến ám ảnh. Không chỉ thế, nó còn là một thử thách lớn lao - thử thách mà sau đó, tôi không hề biết chắc được rằng mình còn có thể trở về với đời sống này không (theo cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng).
Thursday, February 4, 2021
CHUNG QUANH VỤ ÁM SÁT MỤC SƯ MARTIN LUTER KING JR. NĂM 1968 - HUỲNH KIM QUANG
Thứ Hai, ngày 18 tháng 1 năm 2021 là ngày lễ toàn quốc Hoa Kỳ kỷ niệm sinh nhật lần thứ 92 của Mục Sư Martin Luther King Jr., nhà lãnh đạo phong trào dân quyền Mỹ, là khôi nguyên Nobel Hòa Bình năm 1964. Ông đã sinh ra vào ngày 15 tháng 1 năm 1929 tại thành phố Atlanta thuộc tiểu bang Georgia và bị ám sát chết vào ngày 4 tháng 4 năm 1968 tại thành phố Memphis thuộc tiểu bang Tennessee.
Sự ám sát dẫn tới cái chết của ông vẫn còn tranh cãi. Theo tài liệu có tên “James Earl Ray Dead At 70” của Đài CBS được công bố vào ngày 23 tháng 4 năm 1998 và theo tài liệu “Conspiracy Theories in American History: An Encyclopedia” của Peter Knight vào năm 2003, các luật sư đại diện cho James Earl Ray, hung thủ bị kết tội giết Mục Sư King, cho rằng thân chủ của họ là một con dê tế thần giống như cách mà người ta xem vụ ám sát Tổng Thống John F. Kennedy là Lee Harvey Oswald. Những người ủng hộ lý lẽ này cho rằng sự thú tội của Ray bị nằm dưới áp lực và rằng ông đã bị đe dọa tội tử hình, theo www.en.wikipedia.org.
Tuesday, February 2, 2021
KỂ CHUYỆN MÀ CHƠI - TIỂU LỤC THẦN PHONG (TÙY BÚT)
Chẳng biết y trở thành tay kể chuyện tự bao giờ? Y vốn là người chẳng có tài cán hay năng lực chi cả, chỉ được mỗi cái thật thà như đếm và chịu đọc sách, thỉnh thoảng cũng đi đây đi đó nên thu thập khá khá chuyện để mà kể. Thiên hạ nhiều khi cũng khóc cười theo chuyện của y, cũng có kẻ chửi, khi dễ cho là chuyện của y nhạt như nước ốc. Y cười hì hì như thằng khờ chẳng chấp chi, vì y vốn tâm niệm: “ Kể chuyện chơi thôi mà!”
Sunday, January 17, 2021
SINH TỬ VÔ THƯỜNG, VẠN VẬT ĐỀU CÓ THỜI - HOA VIÊN
Sự vô thường của cuộc sống tiếp nối nhau như: Hoa nở, hoa tàn.
Những ngày dịch bệnh liên miên đã cướp đi sinh mạng của gần 2 triệu người trên thế giới và hàng chục triệu người nhiễm bệnh. Mọi chuyện đến giờ vẫn chưa hề có dấu hiệu dừng lại. Dù có hiện đại, thông minh tới cỡ nào thì con người chúng ta dường như vẫn vô cùng nhỏ bé trước những giai đoạn đổi thay, chuyển mình của địa cầu và vũ trụ. Điều đó có tầng lớp ý nghĩa gì sâu xa hơn để chúng ta có cơ duyên “tỉnh ngộ”?
Saturday, January 9, 2021
TÔI SẼ KHÔNG NGẠC NHIÊN - JEFFREY THAI
Sunday, January 3, 2021
GÁC VẮNG - JEFFREY THAI
Hồi còn học đại học ở Cần Thơ, có nhiều tháng tôi ở trên một căn gác trọ. Gác vắng vì chỉ mình tôi. Gác nóng như đổ lửa vì thấp và được lợp bằng tôn. Hầu như căn gác nào cũng thấp cả, vì có như thế nên nó mới được gọi là gác. Đó có lẽ là khoảng thời gian duy nhất tôi có dịp được ở trên một căn gác.
Nhờ dịp ấy mà tôi mới hiểu thêm được rằng gác trọ có những nỗi niềm riêng của nó. Trong không gian nhỏ hẹp ấy, chất đầy trong lòng người ở trọ là cả một trời sầu tư vời vợi. Người ở trọ nào cũng nghèo vì có nghèo họ mới phải đi ở trọ. Gác trọ nào thường cũng trống hoác nên khi đêm về, gió lạnh cứ tha hồ lùa quanh.
Sunday, December 13, 2020
NHÂN GIAN MÊ LẠC, AI TỈNH AI SAY? - VIỆT ANH
Tự cổ chí kim, không ít người có rất nhiều điểm khác biệt so với người bình thường. Thế gian lắm sân si phiền muộn, con người chìm đắm trong danh-lợi-tình mà không nhìn ra lối thoát. Đối với một người đã giác ngộ thì đó là bể khổ, họ chỉ mong sớm ngày thoát nơi trần tục.
Ai mới thật sự điên?
Vào thời vua Tần Thủy Hoàng, một dân thường tên Phong Sỹ có đứa con trai vô cùng thông minh và dễ mến. Nhưng càng lớn, cậu bé càng có những điểm khác biệt so với mọi người.
5 NỖI HỐI HẬN CỦA NGƯỜI SẮP CHẾT - BRONNIE WARE (Vũ Quí Hạo Nhiên dịch)
LGT. Xin giới thiệu bài viết của một cô y tá người Úc dạy nhiều bài học về lẽ sống ở đời. Bài này được truyền đi trên Internet, nhiều người bấm “like.” Có một trang blog chỉ in lại bài thôi mà cũng được tới 52,000 người bấm nút “like.” Xin giới thiệu bài “5 nỗi hối hận của người sắp qua đời,” để thấy những điều người ta tiếc nuối khi biết mình sắp chết.
Tác giả Bronnie Ware là một nhạc sĩ sáng tác, từng là y tá chuyên điều trị người sắp chết. Đây là những bệnh nhân biết mình không qua được, không muốn chữa trị nữa mà về nhà chờ ngày ra đi vĩnh viễn. Trong những ngày đó, cô Ware tới chăm sóc họ, cho họ uống thuốc, và họ trò chuyện với cô. Cô nói, “Họ trưởng thành rất nhiều khi họ phải đối mặt với cái chết của mình.” Khi cô hỏi họ có gì tiếc nuối không, một số câu trả lời cứ trở lại mãi. Dưới đây là 5 câu thường nghe nhất. Cô Ware hiện đã viết thêm thành một quyển sách mang tên “THE TOP FIVE REGRETS OF THE DYING,” nhà xuất bản Balboa Press, có bán trên Amazon.com.
THƯ GỬI CON GÁI: BỐ ĐÃ SAI LẦM KHI NGHĨ YÊU CHỊ SAO THÌ YÊU EM CŨNG VẬY - VY AN
Sunday, November 29, 2020
GIÀ ĐẦU CÒN MÊ NHẠC SẾN - VŨ THẾ THÀNH
Hồi nhỏ tôi mơ làm… kép cải lương. Ước mơ “khủng” này không xuất phát từ giọng ca đầy “tiềm năng” của tôi mà đơn giản vì… tiền. Một thằng nhóc 8- 9 tuổi mơ số tiền lớn cỡ cát xê danh ca Út Trà Ôn thì hơi không bình thường. Nhưng đó là nguyên nhân gần, chứ nguyên nhân sâu xa là tôi bị nhiễm máu giang hồ lục tỉnh.
Vũ Thế Thành – Tuyển tập “Những thằng già nhớ mẹ”
VĂN HÓA SEX - NGUYỄN HOÀNH HẢI

Có lẽ không cần định nghĩa sex là gì, vì từ này ở ta hiện nay đã quá thông dụng. Muốn biết vai trò của sex trong đời sống văn hoá nhân loại, chỉ cần vào mạng Google, gõ từ sex, sau 0,09 giây sẽ hiện ra 2,84 tỷ từ mục! Thử hỏi có đề tài nào được thiên hạ bàn nhiều như vậy ?
Chuyện sex bây giờ phổ biến tới mức phần lớn báo, mạng, phim, tranh ảnh... đều động chạm tới sex, dù nói chung người ta kiêng nói tới nó. Tổng thống, Thủ tướng, nhà sư, cha cố… những người được coi là đứng đắn nhất cũng không ít vị dính xì-căng-đan sex. Một Tổng thống Mỹ suýt bị phế truất chỉ vì quá hăng hái với “chuyện ấy”. Báo nước ngoài bình luận: Không có gì xấu cả! Chẳng qua ông ấy có quá nhiều hormone nam tính mà thôi.
Saturday, November 14, 2020
TÔI ĐÃ QUÊN MÙA THU - TRẦN NGUYÊN ĐÁN
Đinh Cường
bây giờ là mùa Thu
chiều vắng khói sương mù
hàng cây khô sầu úa
anh đã quên mùa Thu
Ðịnh làm lơ mùa Thu. Ðịnh không viết gì nữa về mùa Thu. Mùa Thu cũng chẳng cần ai viết, bây giờ Thu không còn giới hạn trên một mảnh đất, vùng đất nào nữa mà bao la trên thế giới, chỉ cần vào google, vào youtube, gõ vào một vài chữ mênh mang bâng quơ nào đó, là nó hiện ra ngay trước mắt, hàng trăm hàng nghìn lời, hàng trăm hàng nghìn bức tranh, hàng trăm hàng ngàn người thổn thức khóc than. Mình góp thêm vào làm chi. Một vài giọt nước mắt riêng tây, cũng không góp thêm được chút tình dang dở .
Sunday, November 1, 2020
GÓC KHUẤT CỦA HUGH JACKMAN - TRẠCH DƯƠNG
Wednesday, September 30, 2020
CUỐI MÙA NHAN SẮC (PHẦN I - VI) - JEFFREY THAI
Saturday, June 13, 2020
Xã Hội Sa Đọa – Trích hồi ký Nguyễn Hiến Lê
Ở tỉnh nào cũng có một số cán bộ tham nhũng cấu kết với nhau thành một tổ chức ăn đút ăn lót một cách trắng trợn, không cần phải lén lút. Có giá biểu đàng hoàng: xin vô hộ khẩu một thành phố lớn thì bao nhiêu tiền, một thị xã nhỏ thì bao nhiêu, một ấp thì bao nhiêu. Muốn mua một vé máy bay, vé xe lửa thì bao nhiêu. Muốn được một chân công nhân viên, phải nộp bao nhiêu… Cái tệ đó còn lớn hơn thời trước.
Tuesday, November 26, 2019
Thói đời mà không chấp nhận -Trường Giang
Có người gọi thói đó là một căn bệnh vì nó cũng gây tác hại, cũng có nguyên nhân và cũng có độ lây lan nhất định. Song có đều là chẳng ai thấy cần phải chạy chữa, nó xấu đấy nhưng cũng có vẻ không xấu lắm, nó nguy hiểm đấy nhưng có lúc thấy chẳng nguy hiểm lắm.
Monday, November 25, 2019
Vì sao người Trung Quốc ngày càng trở nên thiếu văn minh?
Cách đây không lâu, một cư dân mạng Trung Quốc đã chia sẻ câu chuyện của bản thân, trong một lần đi máy bay, anh đã gặp một người dẫn chương trình nổi tiếng. Người nổi tiếng này ngay khi vào chỗ ngồi của mình liền thuận thế gác chân lên tường cabin máy bay, thậm chí còn cà qua cà lại. Lúc đó nhiều người trong máy bay đã nhìn anh ta, hành vi như vậy được tác giả Sát Phương viết trên kênh Khán Trung Quốc là “biểu hiện của không có tố chất” (từ “tố” có nghĩa là trắng nõn, “tố chất” là người có phẩm hạnh cao sang, thanh khiết, chứ không phải là “yếu tố cơ bản của con người” như trong tiếng Việt).
Friday, November 22, 2019
Nhạc vàng VNCH kho tàng âm nhạc của Việt Nam
Tân nhạc bị gán ghép là nhạc tâm lý chiến, nhạc phản động, nhạc xuyên tạc đường lối, chống phá cách mạng, hay bị xem là thứ nhạc sến, nhạc đồi trụy, nhạc ru ngủ, nhạc lãng mạn bi quan, nhạc vàng vọt.
Góc nhìn của người lính cũ: Điệu boléro thăng tiến nhờ các anh lính VNCH
Đồn được làm bằng thân dừa và những bao cát của quân đội Mỹ được xếp chồng chất lên nhau, rất sơ sài và mong manh. Có khi tôi đã nghĩ chỉ cần một trái B.40 chính xác là “thầy trò” 7, 8 người rủ nhau đi “tầu suốt,” không hẹn ngày trở lại.
Thursday, November 21, 2019
SỰ KIÊU HÃNH HONG KONG & NỒI CƠM NƯỚC VIỆT
Những người trẻ ra khỏi nhà bằng khao khát tự do và họ sẵn sàng chết vì điều đó. Chỉ có lý tưởng mới có thể khiến người ta nằm xuống chỉ để đổi lấy một thông điệp.
Tuesday, November 19, 2019
Lá Thư Của Một Nhà Văn Gửi Đến Cảnh Sát Hồng Kông
Ông Nhan Thuần Châu sinh ra ở Hồng Kông, không nhẫn tâm nhìn thấy trăm họ lầm than, mấy ngày trước đã viết thư ngỏ gửi đến cảnh sát Hồng Kông, từng lời từng từ xuất phát từ trái tim của ông, vang như sấm dậy, làm chấn động đến lương tâm của mỗi người dân.
Ông Nhan năm nay 71 tuổi, là nhà văn Hồng Kông, làm biên tập cho phụ san văn nghệ “Tân Vãn Báo” và “Văn Hội Báo”, làm biên tập cho công ty sách “Thế Giới”, với nhiều tiểu thuyết giành được giải thưởng. Hiện tại ông quay về Vancouver, phụ trách chuyên mục của người Trung Quốc ở hải ngoại với tên “Thế Giới Mới”.
Cảnh sát Hồng Kông luôn đứng tuyến đầu chống lại người biểu tình, tận sức dùng vũ lực, ra đòn nặng nề đối với những thanh niên biểu tình vì hòa bình.
Giá Trị Của Việt Nam Cộng Hòa - Trần Trung Đạo
Từ 1954 tại miền Bắc và sau 1975 trên phạm vi cả nước, bộ máy tuyên truyền của đảng CS đã không ngừng vẽ trong nhận thức của bao nhiêu thế hệ Việt Nam một VNCH chẳng khác gì một con ma, ghê sợ, hung dữ và tội lỗi nhất trong thế gian này. VNCH là hiện thân của mọi thứ tội ác. Trong nhận thức không chỉ tuổi trẻ Việt Nam sinh sau 1975 mà ngay cả các tầng lớp cán bộ, đảng viên, nhà văn, nhà thơ thì VNCH có ba đặc điểm lớn là “tham nhũng”, “trấn áp” và “ôm chân đế quốc Mỹ”.
Trong tiểu luận “Khám nghiệm một hồn ma” trên Talawas hơn mười năm trước người viết đã có dịp phân tích thể chế cộng hòa tại miền Nam. Xin trích một phần bài viết đó ở đây để chia sẻ với các độc giả chưa đọc.
Cuộc Chiến Hồng Kông, Cuộc Chiến Giữa Thiện Và Ác - Đại Bùi
Chúng tôi đã lớn lên với những bộ phim hình sự, phim chưởng, phim tình cảm Hong Kong. Lối sống, tình cảm và xã hội Hong Kong vừa hấp dẫn vừa gần gũi. Hong Kong trong ký ức chúng tôi là một thành phố, thậm chí là một “đất nước” lý tưởng, biệt lập, tân tiến và nhân bản.
Monday, November 18, 2019
Trong Dáng Em Ngồi - Trần Quang Lộc
Bắt đầu sáng tác cuối thập niên 60. Tuyển tập đầu tiên của ông có tựa: "Hát Trong Dòng Sông Xưa", xuất bản năm 1970.
Trần Quang Lộc viết và phổ nhạc những bài hát mang sắc thái tình người, tình quê hương, như bản "Về Đây Nghe Em", "Em Còn Nhớ Huế Không?", "Có Phải Mùa Thu Hà Nội", "Chợt Nghe Em Hát", "Định Mệnh" . ...
Sunday, November 17, 2019
Thói Chia Bè Kết Phái Của Người Việt - Nguyễn Thị Bích Ngà
‘Nhạc Sĩ Thần Đồng’ Cung Tiến - Hà Vũ
Ký Ức Của Tôi Về Văn Học Miền Nam Việt Nam - Jeffrey Thai
Bây giờ, nó chợt xuất hiện lần nữa. Nhưng lại làm người ta phát giận, khi cho rằng, văn học miền Nam Việt Nam là độc hại. Người ta giận cũng phải. Tôi cũng giận. Vì đó là một sự xuyên tạc, bóp méo sự thật vô cùng trơ trẽn và gian trá. Tôi nói lên điều đó với tư cách là một chứng nhân.
Saturday, November 16, 2019
Khải Đơn: "Tôi Đã Sống Như Kẻ Không Nhà Trên Xứ Lạ"
Bỏ việc một năm để “gap year” vào tuổi 30 để lên đường lang thang ở Mỹ, Chile, Indonesia, thử sức qua các môn thể thao cảm giác mạnh, từ leo vách núi đến lướt sóng... “On the road” (trên đường) đúng nghĩa, nhà văn Khải Đơn viết về hành trình ấy trong tập sách mới nhất có tên Đi thật xa trên một chiếc camper (Phanbook & Nhà xuất bản Phụ Nữ, 2019). Trên đường lang bạt ở Mỹ, chị mở laptop và có vài chia sẻ với bạn đọc.
Diệp Lang & Lam Phương: Những Hồi Ức Dở Dang - Nguyễn Thị Minh Ngọc
| Thứ hai, 25/02/2019 0
Với hai vị nghệ sĩ cao niên này: NSND Diệp Lang và nhạc sĩ Lam Phương, tôi có một số buổi làm việc với hy vọng ghi hồi ký của cả hai, như để ghi chép lại cho các bạn trẻ biết rõ hơn bối cảnh mà hai vị đã sống qua, đã làm nghề, với tất cả anh hoa phát tiết của mình như những chứng nhân lịch sử.
Wednesday, November 6, 2019
Cần Thơ Những Ngày Tôi Sống - Jeffrey Thai
Monday, October 28, 2019
Sunday, October 27, 2019
Saturday, October 26, 2019
Friday, October 25, 2019
Tỷ phú Lý Gia Thành: Muốn Biết Nhân Phẩm Của Một Người Chỉ Cần Nhìn Một Thứ Là Được
Giới Thiệu Nữ Nghệ Sĩ Mỹ Châu - Nguyễn Phương
Phải chăng vì người ta gọi tắt hai chữ đầu của Liêu Trai, L T thành ra Lolita cho có vẻ giống tiếng Mỹ như thói thời thượng trong những năm thập niên 60 ở Saigon?
Monday, October 21, 2019
No String Attached - Không Ràng Buộc (Jeffrey Thai)
Thuở đó, trên Internet chưa xuất hiện chữ Việt và người Việt, mà chủ yếu là người Mỹ, và những người sử dụng tiếng Anh. Có một điểm làm tôi lưu ý lúc ấy là trong hồ sơ của mỗi một thành viên như thế, tôi thấy nhóm từ "no strings attached" được dùng rất phổ biến.
Thư Gửi Người Hồng Kông: Bình Minh Không Từ Trên Trời Rơi Xuống
Sunday, October 20, 2019
Đợi Chết Mỗi Ngày - Jeffrey Thai
Cùng với ta đợi chết mỗi ngày...
Tôi thấy thú vị với hai từ "đợi chết" này. Để diễn tả tâm trạng của một người không còn thiết tha gì với cuộc đời này vì nó chất chứa quá nhiều thói đời đen bạc, thiết nghĩ, không gì hay hơn phác họa thái độ sống chỉ để mà sống (không mong cầu, mơ ước), sống chỉ để đợi chết mà thôi...
Saturday, October 19, 2019
Wednesday, October 16, 2019
Tôi Biết Anh Đi Về Hướng Biển - Mặc Lâm VOA
Có lẽ người Việt hải ngoại đầu những năm 80 của thế kỷ trước khi nghe hay đọc câu thơ “Khi tôi chết hãy đem tôi ra biển” thì gần như ngay tức khắc trong tận cùng thâm tâm sẽ bật khóc vì cảm thương thân phận chính mình, những người mất quê hương và khi chết ao ước tột cùng được trở về quê nhà, nơi mà từng tất đất vẫn đậm đà màu ruột thịt.