Thursday, July 5, 2012

Lời Ru Thêm Buồn - Truyện Ngắn



Em là cô giáo mà tôi quen ở ngôi trường cấp ba nơi tôi đến thực tập. Gọi là "em" chứ em không nhỏ tuổi hơn tôi. Em ra trường trước tôi một năm nên có thể suy ra là em hoặc bằng, hoặc lớn hơn tôi một tuổi. Dẫu vậy, trên thực tế trông tôi già dặn hơn em. Đàn ông mà! Em luôn gọi tôi bằng anh và xưng tên rất dịu dàng, trong khi tôi gọi em bằng tên và vì không lớn hơn em, chỉ dám xưng tôi mà thôi. Trong khoảng thời gian hai tháng thực tập, em và tôi thỉnh thoảng có gặp nhau ở sân trường hay trong phòng họp, nhưng chỉ chuyện vãn với nhau đôi ba câu chuyện bâng quơ nên không hẳn là thân lắm. Mối quan hệ giữa em và tôi chỉ bắt đầu trở nên thân hơn sau khoảng thời gian đó, khi tôi trở về thành phố Tây Đô - nơi tôi đang học, còn em trở về đó hàng tuần để thăm nhà. Vì khoảng cách từ trường về nhà chỉ tốn khoảng hơn nửa tiếng, nếu đi bằng xe lam, nên hầu như tuần nào em cũng về thăm nhà.