Đã hơn ba thập kỷ trôi qua và câu chuyện ấy tưởng chừng là một câu chuyện đã cũ. Thế nhưng, thực tế là không phải ai cũng có điều kiện để biết được điều gì đã thực sự diễn ra ở những ngày đầu ấy. Người xem bất ngờ khi biết được rằng chính quyền Mỹ đã cố tình làm ngơ trong suốt một thời gian không ngắn, kể từ khi đại dịch xảy ra, trước khi có những hành động cụ thể. Lý do là vì có một số nhân vật cấp cao có thành kiến với giới đồng tính và họ cho rằng không cần thiết phải dính líu vào cơn đại dịch mà họ cho là chỉ có liên quan đến giới này. Người xem cũng bất ngờ khi biết được rằng, ngay cả ở một nước tự do như nước Mỹ, giới đồng tính vào thời kỳ ấy đã phải chịu đựng nhiều sự kỳ thị và đối xử bất công đến thế, và để có được sự bình đẳng như ngày hôm nay, họ đã phải trải qua một quá trình đấu tranh dai dẳng và quyết liệt.
Matt Bomer là một diễn viên đồng tính vốn đã nổi tiếng của Mỹ. Có lý do để tác giả Larry Kramer lo ngại khi đạo diễn Ryan Murphy muốn giao vai này cho Matt: Matt quá đẹp. Nhưng sau khi gặp gỡ và trao đổi với Matt, Kramer đã hoàn toàn bị thuyết phục và cho rằng: Matt chính là Felix. Và Kramer đã không sai. Matt Bomer đã hoàn toàn chinh phục được người xem qua vai diễn đầy thử thách này. Đặc biệt sự tương phản hoàn toàn giữa hai giai đoạn trước và sau khi nhiễm bệnh đã được Matt thể hiện rất xuất sắc và rõ nét. Không kể đến việc phải giảm 40 pounds để mang dáng vẻ của một người bệnh sắp chết, Matt còn thể hiện thành công nội tâm giằng xé và đau đớn của một con bệnh đang yêu và được yêu nhưng biết mình sắp phải lìa bỏ cõi đời này. Nhìn dáng vẻ tiều tụy và hốc hác của Matt sau khi giảm cân, người xem không khỏi không kinh ngạc về sự biến hình, cũng như qua đó, thấy được sự hy sinh hết mình cho vai diễn của một diễn viên chuyên nghiệp. Qua vai diễn này, Matt đã nâng đẳng cấp diễn viên của mình lên một tầm cao mới, và không có gì phải ngạc nhiên khi anh ta giành được giải diễn viên phụ xuất sắc nhất (cho phim truyền hình) cho vai diễn này. Một vai diễn đầy thử thách như thế chắc hẳn không thể không tác động sâu sắc đến người đóng nó, và đó là điều đã xảy ra với Matt. Anh ta thú nhận rằng nếu những con người trong bộ phim này đã có thể sống và yêu với nỗi đau lớn như thế thì không có lý do gì anh lại không thể.
Đã hơn ba thập kỷ trôi qua, và câu chuyện về sự xuất hiện của căn bệnh Aids ngày nào đã phần nào bị quên lãng. Tưởng chừng như đó là một câu chuyện đã cũ và nhàm chán. Nhưng có một thực tế người ta cần lưu ý: Căn bệnh vẫn đang tồn tại, hoành hành và mỗi ngày vẫn đang cướp đi mạng sống của 6.000 con người trên trái đất này. Trước thực tế đó, sự tái tạo và nhắc nhở của bộ phim về căn bệnh Aids là một điều hoàn toàn không thừa thãi và mang giá trị nhân bản cao. Nhân loại có thể đang bị cuốn hút và lo lắng nhiều hơn cho cơn dịch mới Ebola đang phát triển nhanh chóng, nhưng vẫn nên luôn nhớ rằng hiểm họa Aids chưa hề bao giờ là một điều đã cũ, và mỗi con người sống, nhất là những người trẻ, vẫn nên luôn nhắc nhở mình về các biện pháp tình dục an toàn, cho dù thuộc về bất cứ xu hướng tính dục nào.
Không chỉ nhắc nhở về Aids, bộ phim còn nêu lên một bài học cho người xem nghiền ngẫm: Bài học về sự đấu tranh. Đấu tranh để sống còn, để tồn tại. Thực tế chính quyền Mỹ cố tình làm ngơ khi đại dịch Aids xuất hiện là một thực tế có thực, và những con người còn sống nợ những con người đã chết và chưa chết món nợ về sự đấu tranh mà họ đã dũng cảm dấn thân, để những gì cần làm phải được làm. Không chỉ là sự đấu tranh, bộ phim còn cho khán giả, nhất là khán giả Việt, hiểu rõ hơn về một đất nước Mỹ tự do. Đó là một đất nước mà những người ở vị trí cầm quyền có thể làm những điều họ muốn, nhưng những con người không cầm quyền cũng luôn có thể cất tiếng nói của mình mọi lúc, mọi nơi để phản đối, để lên án, để kêu gọi, để thét gào… cho đến khi những nguyện vọng chính đáng của họ được thỏa mãn. Điều đó chưa hề bao giờ tồn tại và xảy ra ở đất nước Việt Nam, và đó là điều lớn nhất mà mỗi người dân Việt nợ đất nước mình và nợ chính bản thân mình.
Có người dịch tựa đề The Normal Heart là Trái Tim Đơn Giản. Điều đó hoàn toàn không đúng, vì làm sai lệch đi ý nghĩa của bộ phim. Trong một lần được phỏng vấn bởi tờ báo mạng Huffington Post, đạo diễn Ryan Murphy có giải thích rằng: Thông điệp của bộ phim là tất cả chúng ta điều yêu giống nhau và có cảm giác giống nhau. Qua đó, The Normal Heart là câu chuyện lãng mạn và đớn đau của những con người bình thường với những trái tim rất đỗi bình thường, không hề có chút gì khác biệt.
30/11/2014
Jeffrey Thai
No comments:
Post a Comment