Rating: R (for strong sexuality and nudity, language and some disturbing content)
Genre: Drama, Comedy
Directed By: Todd Field
Written By: Tom Perrotta, Todd Field, Tom Perrotta
In Theaters: Oct 6, 2006 Wide
On DVD: May 1, 2007
Box Office: $5.3M
Runtime: 2 hr. 16 min.
MOVIE INFO
In a suburban town full of perfect parents devoted to rearing their children for Harvard futures, a stay-at-home mom has an affair with an ex-jock, stay-at-home dad who rebels against his wife's wishes that he become a big-bucks lawyer.
Little Children is a 2006 American drama film directed by Todd Field. It is based on the novel of the same name by Tom Perrotta, who along with Field wrote the screenplay. It stars Kate Winslet, Patrick Wilson, Jennifer Connelly, Jackie Earle Haley, Noah Emmerich, Gregg Edelman, Phyllis Somerville and Will Lyman. The original music score is composed by Thomas Newman. The film screened at the 44th New York Film Festival organized by the Film Society of Lincoln Center. It earned 3 nominations at the 79th Academy Awards: Best Actress for Winslet, Best Supporting Actor for Haley, and Best Adapted Screenplay for Field and Perrotta.
Jackie Earle Haley as Ronald "Ronnie" James McGorveyLittle Children | |
---|---|
Theatrical release poster
| |
Directed by | Todd Field |
Produced by | Todd Field Albert Berger Ron Yerxa |
Screenplay by | Todd Field Tom Perrotta |
Based on | Little Children by Tom Perrotta |
Starring | Kate Winslet Jennifer Connelly Patrick Wilson Jackie Earle Haley Noah Emmerich Gregg Edelman Phyllis Somerville |
Narrated by | Will Lyman |
Music by | Thomas Newman |
Cinematography | Antonio Calvache |
Edited by | Leo Trombetta |
Production
company |
Bona Fide
Standard Film Company |
Distributed by | New Line Cinema |
Release dates
|
|
Running time
| 137 minutes[2] |
Country | United States |
Language | English |
Budget | $26 million[3] |
Box office | $14.8 million[4] |
Cast
Directed by
Written by
REVIEW
By | Roger Ebert October 19, 2006 |
Kids. They can be so darned exasperating. Especially when they're in their 30s or 40s or 80s. Pre-pubescent youngsters cavort and splash through the parks, playgrounds and swimming pools of Todd Field's "Little Children," but they're not the most obnoxious or ill-behaved creatures on the screen. The ostensible grown-ups are much more cruel, stubborn and oblivious to the indiscriminate damage they're doing -- to their children, each other, and themselves. Yes, they're old enough to know better, but of course that's the point: They don't even know that much about themselves.
"Little Children" shows us a sun-dappled New England that's every bit as creepy and disturbing (and sometimes eerily beautiful) as the Halloween version: Stephen King in summer. Stagnation and moral rot are as hot and heavy as the air itself, and there are little monsters scurrying everywhere. A husband and father haunts a seamy porno Web site. A convicted child molester lurks beneath the surface of the public pool. A raging bully prowls the streets after dark, stalking his scapegoat with unfathomable fury. These people sweat guilt, paranoia and recrimination; the bad feelings bead up on their skin but won't evaporate.
It's an odd and squirmy movie, in some ways as slick and facile as "American Beauty." But that movie had an empty plastic bag for a heart, and "Little Children" is more than arch yuppie satire -- though it's that, too. There's a humane sensibility beneath the surface that's simultaneously sympathetic and fiercely judgmental. Maybe it's that New England Puritanism, angels and devils endlessly wrestling.
The characters, all of whom share a mind-boggling immaturity, break down (and break up) into couples: Sarah (Kate Winslet) is a mom with a master's degree in literature who feels closer to Madame Bovary than she does to her young daughter, whom she views as an alien being. She's married to Richard (Gregg Edelman), an older and extremely unattractive person. This marriage is a contrivance, which exists only so Sarah can feel an overwhelming compulsion to leave it.
Brad (Patrick Wilson), the househusband and former Golden Boy whom the women at Kate's playground nickname the Prom King, is great with his son -- but not so much with his coldly pretty wife Kathy (Jennifer Connelly), a manipulative documentary filmmaker whose brittle exterior doesn't quite conceal the soul of a shark. Like Sarah with her books, Kathy has more feelings for a child she interviews for her film than the one in bed beside her. They are a perfect-looking family. So, you know that can't last.
Then there's Ronald James McGorvey (Jackie Earle Haley), a sex offender (he likes to flash little girls), who has been released from jail to live with his mother, May (Phillis Somerville). Mom thinks Ronnie is a good boy who needs to find a nice girl his own age, oblivious that he does not want one. Larry (Noah Emmerich), a former cop and pathetic loser, whips up anger and fear against Ronnie and covers the town with flyers identifying him as a child molester.
Brad and Kate meet cute near the swingset, then fantasize about a present and future together. In a story rife with implausibilities and absurdities, perhaps the most egregious is that we're told we should accept Kate Winslet as somehow "unattractive," compared to Kathy -- and Brad, who shatters her when he says beauty is overrated. The moment is funny and painful, but disingenuous assumptions like that can undermine a movie's emotional credibility.
"Little Children" is far from a bad movie, but it's not as deep and subtly disturbing as Fields' "In the Bedroom" or as infernally funny as Alexander Payne and Jim Taylor's film adaptation of Perrotta's novel Election. I didn't like any of these characters, but I kept pulling for them anyway -- right up to the shock-o-riffic ending, when I felt I'd been sucker-punched. It turns out, the novel's denouement is more nuanced and less sensationalistic. The final scenes of "In the Bedroom" show Field could have brought it off. It's unfortunate he lost faith in the story, and characters, this time.
Điểm Phim: Little Children
Minh-Thanh
Little Children – cái tựa nghe rất dễ thương, nhưng phim không phải dành cho trẻ con, mà đây là câu chuyện của người lớn, gồm có chuyện ngoại tình với màn tình dục nóng bỏng, chuyện của gã râu xanh vừa mới ra khỏi tù, từ đó kéo theo chuyện của anh cảnh sát có hành động quá lố... tất cả lồng trong bối cảnh hiền hòa của một tỉnh nhỏ.
Các bà mẹ trẻ có con còn nhỏ - những người chọn ở nhà vì con – sáng sáng thường họp nhau ở sân chơi gần nhà, chuyện trò. Sarah (Kate Winslet), một bà mẹ trẻ có bằng cao học văn chương Anh, không mấy quan tâm đến những mẩu chuyện của các bà bạn: dự tính tương lai xa vời cho con cái, chuyện thi phị chung quanh xóm, nàng cảm thấy bị gò bó vào cuộc đời tẻ nhạt, đã định sẵn. Có ý nghĩ bất mãn nào đó chờn vờn, chưa thành hình. Thế rồi một ngày khác mọi ngày, một chàng đẹp trai đẩy con, bước vào sân chơi. Ông bố trẻ Brad (Patrick Wilson), ở nhà trông con cho vợ (Jennifer Connelly). Brad đang học để thi lại lần thứ ba bằng Luật. Từ ngày đầu định mệnh đã đặt Sarah cạnh Brad, Sarah tinh nghịch bảo Brad hãy ôm nàng từ giã, để các bà bạn giật mình chơi. Bất ngờ Brad đặt một nụ hôn trên môi Sarah, để từ đó Sarah bị các bà bạn tránh xa.
Không còn ai để giao dịch, cặp Sarah, Brad trở thành thân thiết, thường gặp nhau ở hồ bơi thành phố. Rồi chẳng bao lâu tình bạn này biến thành một tình yêu vụng trộm với các màn tình dục nóng bỏng. Người đàn bà tự ví mình với nhân vật tiểu thuyết Bovary – lấy tình dục để giải thoát hoàn cảnh gò bó, một nữ hùng riêng tư của mình. Còn người đàn ông chưa sư nghiệp, tương lai bất định, thì cứ yêu bốc đồng cái đã. Hai người lớn ở nhà vì trẻ con, nhưng có hành động kém suy nghĩ, rất trẻ con!
Trong tỉnh vừa mới xuất hiện một nhân vật làm xôn xao các gia đình có con nít, Ronald McGorvey (Jackie Earle Haley), mới ra khỏi tù, trở về nhà mẹ ở. Ronald nằm khám hai năm vì tội trưng bày của quý cho trẻ em vị thành niên. Anh cảnh sát Larry (Noah Emmerich) về-hưu-sớm, rảnh rang, là người tích cực theo dõi mọi hành vi của gã râu xanh, tích cực đến cái độ, tối tối tới nhà la lối đánh thức Ronald và bà mẹ dạy, để mắng mỏ cảnh cáo vài câu.
Phim dựa theo quyển sách cùng tựa, bán chạy như tôm tươi năm 2004 của Tom Perrotta. Dưới cặp mắt quan sát thần tình của nhà văn Perrota, đời sống trung lưu trí thức tại một tỉnh hiền hòa được trình bày thành một câu chuyện linh động, qua những nhân vật thuộc lứa tuổi trung niên, với các vấn đề của cuộc sống gia đình: công việc, tương lai, con cái v.v...Tất cả đều mới bắt đầu, chập chững như những bước của con trẻ vào đời. Các vấn đề có thể xoay chuyển, ảnh hưởng tới gia đình, để đưa đến một tương lai nghiêng về ngả rẻ này hay sang ngả rẻ khác. Định mệnh có dự phần đôi chút, nhưng thật sự cuộc đời là do chính ta định đoạt.
Perrota đã cùng đạo diễn Todd Field viết lại kịch bản của phim. Nhà văn đã không ngần ngại cắt bớt chuyện của nhân vật Richard, chồng của Sarah (Gregg Edelman), để dành thời gian trình bày chuyện của Ronald và bà mẹ, một câu chuyện thật cảm động, tình mẹ thương con vô bờ bến. Ngoài xã hội người con trai là kẻ bị bêu rếu với án tù, nhưng hơn ai hết, bà mẹ biết tính chất xấu, tốt của con trai mình. Câu giã từ của bà trước khi về bên kia thế giới đã đưa đến quyết định của Ronald, chắc chắn sẽ làm cho khán giả xao động.
Todd Field là một đạo diễn trẻ, chỉ có trong tay vài phim. Ông được biết đến nhiều nhất với phim In The Bedroom (2001), một phim đã được đề cử giải Oscar.
Với kịch bản được sự góp phần tích cực của chính tác giả quyển sách, Todd Field đã thực hiện một phim thật lôi cuốn. Đặc biệt có giọng kể chuyện của Will Lyman, trầm ấm, pha chút diễu cợt, đem tới những nụ cười mỉm lý thú. Rồi đến đoạn bi kịch, giọng nói làm chùng lòng khán giả, cuối cùng câu chuyện được kết thúc với cái triết lý mà tác giả muốn chuyển đạt cho khán giả. À, thì ra cái tựa mang ý nghĩa thật sâu sắc.
Little Children, trẻ con. Ai mới là trẻ con trong câu chuyện này? Hành động của Brad và Sarah, cả anh cảnh sát về-hưu-sớm Larry nữa. Trong thời gian nghiêm trọng thế, mà Brad quên có người đợi mình, để được cơ hội trượt skate với các thanh niên trẻ, tất cả hành động của Brad nghiệm ra đều bốc đồng và nhất thời. Nàng Sarah, may quá nhờ bé Lucy biến mất mà nàng mới giật mình tỉnh giấc mộng lãng mạn, mới biết đâu là tình yêu thật sự trong lúc này, ai là quan trọng trong thời gian này. Sarah chợt hiểu, tình yêu còn là bổn phận nữa, bổn phận của bà mẹ với con, chứ không phải là đam mê cuồng nhiệt của những ngày hè nóng bỏng. Sarah là Sarah thực tế của thế kỷ hiện tại, không phải là Madame Bovary tiểu thuyết, nhân vật nữ quyền của thế kỷ qua. Còn anh cảnh sát nhiệt tình Larry, thì tới phút cuối mới nhận thức được hành động quá đáng của mình.
Qua lối kể chuyện không phán đoán của Field-Perrota, mọi người không biết phải nghĩ gì về con quỷ râu xanh Ronald, ghê rợn, rùng mình, thương cảm?
Kate Winslet được nhớ đến nhiều nhất qua vai người thiếu nữ con nhà giàu của phim Titanic, thế nhưng từ dạo đó cô đã trưởng thành qua nhiều vai trò khác biệt. Đặc biệt người viết xin giới thiệu phim “Eternal Sunshine of the Spotless Mind”, diễn chung với Jim Carrey, là một phim có một khái niệm lạ, “giả tưởng”, nhưng thật nhân bản. Cái giả tưởng đó có cùng khái niệm như bài hát của cố nhạc sĩ Nguyên Chương
“Bây giờ người ta nói chuyện đổi thay trái tim, và mươi năm sau người ta sẽ nói chuyện thay trí nhớ..
Và này em ơi, đến lúc đó con người sẽ sống, sẽ thương và sẽ nhớ qua con tim xa lạ ..
Và lúc đó con người sẽ nói cười trong trí nhớ không quen”
Với vai trò trong Little Children, người ta dự đoán cô tài tử đang lên Kate Winslet sẽ được đề cử giải Oscar. Không thể quên diễn xuất tài tình của tài tử Jackie Earle Haley trong vai ác. Tên quỷ râu xanh rống lên đau khổ, như muốn mọi người thấu được cái nỗi buồn, nỗi cô đơn tận cùng của kiếp người. Vai bà mẹ già do Phyliss Somerville đảm trách thật toàn vẹn.
Xin mời quý độc giả đi xem một phim vô cùng lôi cuốn, lý thú – Little Children, câu chuyện của những nhân vật rất gần gủi với chúng ta, hay chính chúng ta sẽ thấy một phần mình trong đó?
KATE WINSLET
Kate Winslet CBE | |
---|---|
Winslet at the premiere of The Dressmaker inToronto on September 14, 2015
| |
Born | Kate Elizabeth Winslet 5 October 1975 Reading, Berkshire, England |
Residence | West Sussex, England |
Alma mater | Redroofs Theatre School |
Occupation | Actress, singer |
Years active | 1991–present |
Spouse(s) |
|
Children | 3 |
Awards | Full list |
KATE WINSLET: GIỮA ĐỜI THỰC VÀ VAI DIỄN
Tuần qua, Kate Winslet được tôn vinh vì thành tựu diễn xuất trong Little Children tại Liên hoan phim quốc tế Palm Springs 2007. Phim dựa trên cuốn tiểu thuyết cùng tên của nhà văn Mỹ Tom Perrotta. Trong phim, Kate Winslet vào vai Sarah, một bà nội trợ bận rộn với chuyện chồng con. Sarah sống không hạnh phúc vì một nỗi: lòng ham muốn nhiều mà đời chẳng cho được bao nhiêu. Trong cái vòng chật hẹp tại cuộc sống tỉnh lẻ, Sarah gặp gỡ Brad (Patrick Wilson) - một người đàn ông rất đẹp trai nhưng đã có vợ con (vai người vợ do Jennifer Connelly đóng). Ở một chừng mực nào đó, Brad và Sarah đều gặp nhau ở một điểm: Họ đều cảm thấy thất bại và bức bối với cuộc sống hiện tại ở chốn quê mùa. Brad vừa thi trượt kỳ thi cấp bằng hành nghề luật sư còn Sarah lại không hài lòng về chồng mình. Và rồi chuyện dễ đoán đã xảy ra. Brad và Sarah lao vào nhau như viên sắt và cục nam châm.
Kate Winslet phải thoát y để diễn cảnh nóng với Patrick Wilson. Nhân vật Sarah của Kate Winslet có cái gì đó làm người ta nhớ đến Emma trong Madame Bovary. Cả hai đều là tuýp phụ nữ với não trạng chán chường xuất thân từ miền tỉnh lẻ. Hằng ngày, trái tim họ bị bào mòn bởi cảm giác trống rỗng với hôn nhân không trọn vẹn. Sarah, nhân vật trung tâm trong Little Children là một phụ nữ thông minh nhưng rốt cuộc đã tự biến cuộc sống thành một mớ hỗn độn. Có lẽ cô đã sống không như chính mình.
Trong một cuộc phỏng vấn gần đây trên tờ New York Times, Kate Winslet thú nhận rằng điều khó khăn nhất đối với cô khi thể hiện Sarah chính là lột tả những nét khó ưa của nhân vật. Một người vợ lôi thôi lếch thếch, một người mẹ bất mãn. Khán giả sẽ khó quên ánh mắt đầy ganh ghét của Sarah khi chứng kiến Brad cùng vợ con đi nghỉ về. Nhưng liền sau đó, họ thấy trên gương mặt cô ta sự biến đổi. Cái liếc mắt đầy ẩn ức ban đầu bỗng ánh lên vẻ hài lòng khôn tả khi hay tin người tình đã có một kỳ nghỉ đầy "bão tố" với vợ.
Kate Winslet chỉ ra một điểm khác biệt thấy rõ giữa cô và Sarah. Tuy dan díu với người đàn ông khác, Sarah vẫn chấp nhận tình trạng hôn nhân tồi tệ của mình, còn bản thân Kate thì không. Điều này làm người ta nhớ lại cuộc ly dị của Kate Winslet với người chồng đầu tiên James Threapleton vào năm 2001 dù lúc ấy hai người đã có chung một con gái. Hai năm sau, Kate lên xe hoa lần thứ 2 với đạo diễn nổi tiếng Sam Mendes và có thêm một con trai. Cô nói: trong cuộc sống nếu có điều gì không ưng ý cô sẽ lập tức xắn tay áo tìm cách khắc phục chứ không ngồi yên, chịu bất lực trước hoàn cảnh éo le.
Tuy nhận được nhiều lời tán dương từ giới phê bình nhưng cho đến nay, bộ phim Little Children mới chỉ chiếu hạn chế ở 37 rạp phim ở Bắc Mỹ với doanh thu khiêm tốn chưa đến 2 triệu USD. Theo những lời bàn tán trên mạng IMDb, có nhiều khả năng bộ phim sẽ được đem ra công chiếu rộng rãi khi giải Oscar đến hồi đua nước rút và sẽ giúp các nhà làm phim thu hồi vốn đầu tư 14 triệu USD. Chưa biết dự đoán trên có thành sự thật hay không nhưng những fan trung thành của Kate Winslet vẫn mong có cơ hội chiêm ngưỡng tấm thân ngà ngọc của người đẹp Anh quốc trên phim. Sau 2 lần sinh nở, nét xuân sắc của Kate không bị thời gian làm phai nhạt đi. Trái lại, cô càng trở nên mặn mà, quyến rũ.
Tuy nhiên, Kate đã cảnh báo trước rằng những cảnh nóng trong Little Children sẽ trông thô ráp chứ không lung linh, lãng mạn kiểu Titanic hồi xưa. Âu cũng là ý đồ của đạo diễn nhằm mô tả hiện thực trần trụi gửi gắm vào phim. Kate luôn có sự chọn lựa tinh tế cho lối phát âm, kiểu tóc, phong cách ăn mặc phù hợp với tính cách nhân vật. Khi nhập vai Sarah, Kate đã cố tình phớt lờ yêu cầu của đạo diễn Todd Field rằng cô không nên đọc cuốn tiểu thuyết của Tom Perotta vì ông chủ trương phát triển bộ phim theo hướng độc lập với nguyên tác văn học. Nhưng rốt cuộc, Kate đã gặp Todd và nói muốn giữ lại chi tiết Sarah sơn móng chân màu xanh như trong truyện. Vâng, không phải màu hồng, vàng hay bạc mà là màu xanh. Bằng khả năng nhạy cảm của một diễn viên chuyên nghiệp, Kate phát hiện đây ra một chi tiết đắt giá, biểu hiện phần nào bi kịch của Sarah, cô đã thử "cưa sừng làm nghé" để mình trở nên gợi cảm.
Nhiều năm trôi qua, Kate đắm mình trong đủ loại vai diễn. Từ thiếu nữ có khuôn mặt tơ sữa nhưng tính cách nguy hiểm trong Heavenly Creatures, cô hầu gái có đôi mắt trong vắt trong Quills, cô nàng lập dị có mái tóc xanh lè trong Eternal Sunshine of the Spotless Mind, đến bà mẹ dễ thương trong Finding Neverlands hay nàng Ophelia mau nước mắt trong Hamlet. Sau khi nổi tiếng thế giới với vai Rose trong Titanic ở tuổi 22, Kate chưa bao giờ muốn trở thành một khuôn mẫu sáo rỗng ở Hollywood. Trong 10 năm trở lại đây, cô hầu như dành toàn lực cho những vai diễn đa dạng trong các bộ phim độc lập. Kate Winslet trở thành nữ diễn viên đầu tiên sở hữu 4 đề cử Oscar trước tuổi 30.
Có lần, có fan ngạc nhiên khi thấy cô đi tàu xe điện ngầm vì cứ tưởng Kate thuộc loại sao lúc nào cũng xiêm y lộng lẫy, lên xuống xe hơi đắt tiền như các tài tử Hollywood khác. Rời xa trường quay, cô để lại đằng sau lưng tất cả tiếng khóc, tiếng cười để sống cuộc đời giản dị. Kate Winslet luôn ý thức rằng giữa bản thân cô và vai diễn luôn có một khoảng cách. Chính vì thế, mong muốn lớn nhất của cô mỗi khi quay sống một bộ phim là trở về căn nhà yêu dấu ở miền quê nước Anh thưởng thức những bữa tối êm đềm bên chồng con.
Quỳnh Như
Kate Winslet
- Kết hôn với anh họ, sống một cuộc đời nghèo khó, sau đấy lại mất con vì chúng tự tử (trong phim Jude)
- Phát điên (trong phim Hamlet)
- Nhìn người mình yêu chết còn mình thì vẫn sống sót sau vụ chìm tàu (trong phim Titanic)
- Khổ sở vì bệnh mất trí nhớ (trong phim Iris)
- Chết vì một chứng bệnh bí ẩn, để lại đứa con nhỏ (trong phim Finding Neverland)
- Phá thai rồi sau đó chết (trong phim Revolutionary Road)
- Là nạn nhân của một loại virus, sau đó bị chết (trong phim Contagion)
Jennifer Connelly
- Chết trong một vụ đánh bom ô tô (trong phim Waking The Dead)
- Biểu diễn trong một sex show để có tiền mua thuốc phiện (trong phim Requiem for a Dream)
- Bị nghiện rượu và bị đuổi khỏi nhà ngay trước khi vô ý gây ra cái chết của cả một gia đình (trong phim House of Sand and Fog)
- Bị một con ma truy đuổi rồi bị nó dìm chết đuối (trong phim Dark Water)
- Bị chồng lừa dối, phản bội (trong phim Little Children)
- Bị mất con sau một vụ tai nạn xe hơi (trong phim Reservation Road)
- (Lại) bị chồng phản bội (trong phim He's just not That into You)
- Cưới người anh họ và mất con gái ở tuổi rất trẻ (trong phim Creation)
Kate Winslet
- Kết hôn với anh họ, sống một cuộc đời nghèo khó, sau đấy lại mất con vì chúng tự tử (trong phim Jude)
- Phát điên (trong phim Hamlet)
- Nhìn người mình yêu chết còn mình thì vẫn sống sót sau vụ chìm tàu (trong phim Titanic)
- Khổ sở vì bệnh mất trí nhớ (trong phim Iris)
- Chết vì một chứng bệnh bí ẩn, để lại đứa con nhỏ (trong phim Finding Neverland)
- Phá thai rồi sau đó chết (trong phim Revolutionary Road)
- Là nạn nhân của một loại virus, sau đó bị chết (trong phim Contagion)
Jennifer Connelly
- Chết trong một vụ đánh bom ô tô (trong phim Waking The Dead)
- Biểu diễn trong một sex show để có tiền mua thuốc phiện (trong phim Requiem for a Dream)
- Bị nghiện rượu và bị đuổi khỏi nhà ngay trước khi vô ý gây ra cái chết của cả một gia đình (trong phim House of Sand and Fog)
- Bị một con ma truy đuổi rồi bị nó dìm chết đuối (trong phim Dark Water)
- Bị chồng lừa dối, phản bội (trong phim Little Children)
- Bị mất con sau một vụ tai nạn xe hơi (trong phim Reservation Road)
- (Lại) bị chồng phản bội (trong phim He's just not That into You)
- Cưới người anh họ và mất con gái ở tuổi rất trẻ (trong phim Creation)
Little Children (2006)
DIRECTOR: Todd Field
CAST: Kate Winslet, Patrick Wilson, Jennifer Connelly, and Noah Emmerich
RATED: R
RUNTIME: 130 min.
CAST: Kate Winslet, Patrick Wilson, Jennifer Connelly, and Noah Emmerich
RATED: R
RUNTIME: 130 min.
by Brian Eggert
Reviewed:
1/8/2007
1/8/2007
Original Release Date:
10/6/2006
10/6/2006
Todd Field’s 2001 debut In the Bedroom penetrates in a way that emotionally infiltrates the viewer. There's a point in that film when someone dies and we're caught off guard. From then on the audience is forced into feeling emotions we were never meant to feel, according to the first act. The beginning of the film is a delicate romance, while the middle and end of the film portray an emotionally shattered group of people. Field puts his audience through a gauntlet of situations we were unprepared for, but in the end, we surrender to.
With Little Children, the director’s second, miraculous film, Field asks his audience to once again surrender to a set of emotions that we know are dangerous, we know could be potentially life-changing, but are ultimately self-indulgent passions. The film asks audiences: Is striving for what you desire, no matter the repercussions, the safe, intelligent, adult thing to do? Some critics suggest that the film answers that question through the title... that the characters are in fact “little children,” behaving immaturely by ignoring their greater responsibilities—specifically their own offspring.
Sarah and Brad (played to perfection by Kate Winslet and Patrick Wilson) are both married, both stay-at-home parents, and both unhappy in their respective marriages. They meet by chance and are immediately attracted to one another. Because their spouses are interested in other things (Sarah’s husband has an obsession with pornography and Brad’s wife is more concerned about bills), they find their mutual attraction and attention to one another exciting. Using their children as excuses to meet each other at the local pool, the two embark in a not-so innocent friendship reminiscent of high-school puppy love.
The first scenes in the film show porcelain figures of children, naïvesculptures photographed in such a way that they’re sexual. In the house of Ronnie McGorvey (Jackie Earle Haley), a convicted sex offender who recently finished a two-year sentence for exposing himself to a minor, who lives in the same family neighborhood as Sarah and Brad, these figurines are hardly innocent. Ronnie’s presence, be it on a warning flier featuring his mug-shot or his appearance at the local community pool, is an eerie reminder of corrupted sexuality, which is unguided by morality and self-serving in every sense. To an extent, Sarah and Brad are just as irresponsibleas Ronnie. None of the characters in the film are in control of their lives or their emotions... But who is?
When the bored, confused, and lonely Sarah and Brad finally connect sexually, the excitement of the affair overruns their lives. Even before their first sexual encounter, the audience can see the sexual tension is the kind of raw infatuation we’veall experienced with a lover. Todd Field wonderfully, though briefly, makes us forget that Brad and Sarah are parents. He tells the story through their eyes, as lovers, not as a mom and a dad from separate families, yet their children are always present, even though we forget about them. Field is smart enough to remind us over and over that the children are forgotten through their parents' selfishness.
Children are always on Ronnie's mind, however, be it as sex objects or by the way his mother treats him. Ronnie still lives with his mother, who has taken care of him since he was a child. She’s the only thing keeping him together and perhaps remains the reason he’s become what he is. He even refers to her as “mommy”. The mother’s unconditional love for Ronnie is touching, but ignorant, particularly when she attempts to get Ronnie together with someone his own age from the personals. The results of the date shows us how misguided the mother is, and how sick Ronnie is.
Frank (Noah Emmerich), an ex-cop with a sordid past of his own, posts fliers displaying Ronnie’s mug shot all over the neighborhood. The flier asks simply, “Safe?” Frank spray paints the word ‘evil’ is on Ronnie’s sidewalk; in the middle of the night he screams accusations of outside Ronnie’s house for the whole neighborhood to hear. Is Frank a savage? Is it childlike or inhumane to desire that a sex offender be castrated to prevent further offenses? Frank and some of the mothers in the neighborhood certainly don’t think so.
Little Children is critical and sardonic towards the people of this middle-class neighborhood, but as viewers, we can (unfortunately) relate to every character. The truth of the film is that we’re all children. None of us are completely happy. It’s ironic that as a viewer, we might pass judgment on Brad and Sarah for their infidelity, or Frank for his extreme behavior. And yet chances are most people in the audience have cheated on their significant others, and most people have let their anger get the best of them. The parents in the audience, can they claim to have always paid attention to their children? No one is a perfect parent. No one is a perfect, wholly faithful lover; we can be unfaithful with our bodies, eyes, or imaginations. And yet we judge the characters of Little Children as such, not because we are above them, because the script calls for it.
That’s the satire of the picture, the brilliant joke played on the viewer. It’s something I think most critics are missing. We’re the children—all of us. The characters in the film simply acknowledge and take a more active stance in their childlike behavior; they're the satire, meant to point out our own childlike behavior. There’s not one of us incapable of falling into the trap of Sarah and Brad’s lives. Frank is the next intense, while Ronnie is the intensified, criminal, and most satirical example.
Kate Winslet, as one of the best and most respectable actresses working in Hollywood today, consistently chooses roles that are sympathetic yet ill-fated in some way. In her first role in Peter Jackson’s Heavenly Creatures, she played a teenage girl so in love with her best friend, she was willing to kill to remain friends with her. In Quills, her restrained sexual desire was enticed by the Marquis deSade, yet it would suffer the same fate as he. In Eternal Sunshine of the Spotless Mind, her character was doomed by the whimsical, tragic decision to erase a lover from her memory, even though she still cared for him. Winslet is capable of so much; her filmography ranges from Shakespearian tragedy to light comedy, from science fiction to political thriller, and in each role her talent and beauty draws me in like no other actress working today. Her role as Sarah is one of her best performances.
Todd Field directs his cast with the same patient temperance he did with In the Bedroom. In that film, his cast gave subtle performances; in Little Children, the performances give the illusion of subtlety while being simultaneously ironic, even over-the-top in the most delicate way possible. The irony is not always humorous; by the end of the film, Little Children's irony is frightening, graphic, and even tragic. The picture creeps up on you, gets under your skin, and tells you a story while also asking you to examine your own life.
With Little Children, the director’s second, miraculous film, Field asks his audience to once again surrender to a set of emotions that we know are dangerous, we know could be potentially life-changing, but are ultimately self-indulgent passions. The film asks audiences: Is striving for what you desire, no matter the repercussions, the safe, intelligent, adult thing to do? Some critics suggest that the film answers that question through the title... that the characters are in fact “little children,” behaving immaturely by ignoring their greater responsibilities—specifically their own offspring.
Sarah and Brad (played to perfection by Kate Winslet and Patrick Wilson) are both married, both stay-at-home parents, and both unhappy in their respective marriages. They meet by chance and are immediately attracted to one another. Because their spouses are interested in other things (Sarah’s husband has an obsession with pornography and Brad’s wife is more concerned about bills), they find their mutual attraction and attention to one another exciting. Using their children as excuses to meet each other at the local pool, the two embark in a not-so innocent friendship reminiscent of high-school puppy love.
The first scenes in the film show porcelain figures of children, naïvesculptures photographed in such a way that they’re sexual. In the house of Ronnie McGorvey (Jackie Earle Haley), a convicted sex offender who recently finished a two-year sentence for exposing himself to a minor, who lives in the same family neighborhood as Sarah and Brad, these figurines are hardly innocent. Ronnie’s presence, be it on a warning flier featuring his mug-shot or his appearance at the local community pool, is an eerie reminder of corrupted sexuality, which is unguided by morality and self-serving in every sense. To an extent, Sarah and Brad are just as irresponsibleas Ronnie. None of the characters in the film are in control of their lives or their emotions... But who is?
When the bored, confused, and lonely Sarah and Brad finally connect sexually, the excitement of the affair overruns their lives. Even before their first sexual encounter, the audience can see the sexual tension is the kind of raw infatuation we’veall experienced with a lover. Todd Field wonderfully, though briefly, makes us forget that Brad and Sarah are parents. He tells the story through their eyes, as lovers, not as a mom and a dad from separate families, yet their children are always present, even though we forget about them. Field is smart enough to remind us over and over that the children are forgotten through their parents' selfishness.
Children are always on Ronnie's mind, however, be it as sex objects or by the way his mother treats him. Ronnie still lives with his mother, who has taken care of him since he was a child. She’s the only thing keeping him together and perhaps remains the reason he’s become what he is. He even refers to her as “mommy”. The mother’s unconditional love for Ronnie is touching, but ignorant, particularly when she attempts to get Ronnie together with someone his own age from the personals. The results of the date shows us how misguided the mother is, and how sick Ronnie is.
Frank (Noah Emmerich), an ex-cop with a sordid past of his own, posts fliers displaying Ronnie’s mug shot all over the neighborhood. The flier asks simply, “Safe?” Frank spray paints the word ‘evil’ is on Ronnie’s sidewalk; in the middle of the night he screams accusations of outside Ronnie’s house for the whole neighborhood to hear. Is Frank a savage? Is it childlike or inhumane to desire that a sex offender be castrated to prevent further offenses? Frank and some of the mothers in the neighborhood certainly don’t think so.
Little Children is critical and sardonic towards the people of this middle-class neighborhood, but as viewers, we can (unfortunately) relate to every character. The truth of the film is that we’re all children. None of us are completely happy. It’s ironic that as a viewer, we might pass judgment on Brad and Sarah for their infidelity, or Frank for his extreme behavior. And yet chances are most people in the audience have cheated on their significant others, and most people have let their anger get the best of them. The parents in the audience, can they claim to have always paid attention to their children? No one is a perfect parent. No one is a perfect, wholly faithful lover; we can be unfaithful with our bodies, eyes, or imaginations. And yet we judge the characters of Little Children as such, not because we are above them, because the script calls for it.
That’s the satire of the picture, the brilliant joke played on the viewer. It’s something I think most critics are missing. We’re the children—all of us. The characters in the film simply acknowledge and take a more active stance in their childlike behavior; they're the satire, meant to point out our own childlike behavior. There’s not one of us incapable of falling into the trap of Sarah and Brad’s lives. Frank is the next intense, while Ronnie is the intensified, criminal, and most satirical example.
Kate Winslet, as one of the best and most respectable actresses working in Hollywood today, consistently chooses roles that are sympathetic yet ill-fated in some way. In her first role in Peter Jackson’s Heavenly Creatures, she played a teenage girl so in love with her best friend, she was willing to kill to remain friends with her. In Quills, her restrained sexual desire was enticed by the Marquis deSade, yet it would suffer the same fate as he. In Eternal Sunshine of the Spotless Mind, her character was doomed by the whimsical, tragic decision to erase a lover from her memory, even though she still cared for him. Winslet is capable of so much; her filmography ranges from Shakespearian tragedy to light comedy, from science fiction to political thriller, and in each role her talent and beauty draws me in like no other actress working today. Her role as Sarah is one of her best performances.
Todd Field directs his cast with the same patient temperance he did with In the Bedroom. In that film, his cast gave subtle performances; in Little Children, the performances give the illusion of subtlety while being simultaneously ironic, even over-the-top in the most delicate way possible. The irony is not always humorous; by the end of the film, Little Children's irony is frightening, graphic, and even tragic. The picture creeps up on you, gets under your skin, and tells you a story while also asking you to examine your own life.
You’ll be thinking about this film for days after seeing it.
No comments:
Post a Comment