Saturday, December 10, 2016

Truyện Ngắn: Cuộc Tắm Cạo Lông - Tru Sa





Họ tắm vào mỗi sáng sớm.

Tắm sáng tốt cho sức khỏe. Nhất là tắm sau khi mình mẩy dơ dáy vì các bài tập thể dục. Đôi lúc, người ta tắm để làm sạch mình trước và sau khi làm tình. Nhà tắm xây thật kín đáo. Cửa đóng vào là tự động bập khóa. Ngoài vòi hoa sen thì nhà tắm chẳng còn gì hết. Họ sẽ mang theo khăn tắm, đá kỳ, dầu gội, sữa tắm, dao cạo râu, nếu là nam và dung dịch vệ sinh nếu là nữ. Phòng tắm bé tẹo, có cấu trúc khép kín nhưng không hoàn toàn khép kín dù được xây nương trong một công trình kín mít như nhà mồ. Họ không hề tắm cùng nhau
nhưng luôn tắm cùng một thời gian. Tất cả đều tắm trong một phòng tắm giống nhau, cùng một loại nước sạch, mát được xả mạnh từ vòi hoa sen bất kể Xuân, Hạ, Thu, Đông. Khi vòi nước được mở, và nước đổ ào xuống thành cột nghĩa là họ đang tắm. Họ để nước rửa trôi mọi cáu bẩn, gột hết bẩn thỉu và để cạo sạch lông trên mình. Trên người họ rất nhiều lông. Họ ngứa vì lông mọc quá nhiều, dày lớp lớp như cánh rừng nguyên sinh. Anh chàng sững sờ sau giấc mộng tinh, cô gái đồng trinh, gã đàn ông với bao quy đầu mở to thèm khát, người đàn bà với thế ngồi mở rộng hai chân, lão già với cái trán lồi cao như cục bướu, tên răng vẩu có cặp mắt lồi trố như ếch ộp, mụ nạ dòng với cái bụng thịt mỡ bèo nhẽo chảy xập xệ như sáp đổ, gã thủ trưởng béo phệ với khuôn mặt to tổ chảng như cái thủ lợn cúng trên bàn thờ…Tất tần tật đều mọc lông khắp người. Lông dài, ngắn, xoăn hoặc nửa xoăn nhưng tất cả đều dày, cồm cộm khi đã mọc xổ hết mức. Thứ lông sẽ xơi hết tóc, uống râu và nuốt tươi mọi lông nách, lông chân tay, hạ bộ. Lông không mùi nhưng ngửi nó chẳng dễ chịu gì. Oái ăm rằng thứ lông này mọc nhanh, lại quá dày và khi nhổ một sợi sẽ buốt như nhổ răng. Không một ai đi chuẩn bệnh nhưng đã tự chữa bệnh bằng cách tự nhổ lông. Một nàng hoa hậu đã phát điên khi nhìn cơ thể đầy lông của mình trước gương. Cuộc mọc lông đến chớp nhoáng. Lông không mọc ngẫu nhiên, chúng nhú chồi từ mọi bộ phận trên cơ thể. Lông đâm ngược ra như cái đinh, thế rồi từng sợi lông kêu gọi đồng đội cùng thức giấc. Loáng cái, một chi cơ thể đã kín lông. Sự mọc lông chấm dứt khi đã phủ hết một cơ thể. Họ phải cởi hết quần áo vì vải nóng và cộm. Mọi tấm gương đều bị đập vỡ. Thoạt đầu họ cắt hết lông trên người bằng kéo và lưỡi lam. Sau khi bị cắt trụi, lông lại mọc dài. Kéo hay lưỡi lam rồi cũng cùn đi, còn lông vẫn mọc. Lấy nhíp nhổ cả chân sẽ đau thấu tận xương thành ra họ chỉ có thể cắt ngắn. Chẳng thiếu kẻ do quá nôn nóng, lại buồn nôn cái thân thể mỹ miều đã bị lông hóa nên đã vặt bằng tay. Tiếng kêu đau tống khỏi cuống họng nghe yếu ớt, và trong lành như tiếng lục lạc vờn bóng đêm. Họ đều mọc lông. Tất cả loay hoay trong mớ lông dày kín cơ thể. Sự với gọi nhau vô ích. Chỉ lúc này, họ từ chối gọi nhau. Lông gọi lông và trổ dài khắp mọi cơ thể.

Họ tắm mỗi sáng sớm.

Buồng tắm nằm liền kề lối đi và ẩn sau bức tường lối đi. Chỉ cần đẩy tay, cửa sẽ bật ra và họ hoặc chui vào hoặc đóng lại như nhớ rằng mình chẳng cần dùng nhà tắm. Bao giờ họ cũng nhào qua cánh cửa. Không ai muốn mình dơ dáy. Ở bẩn đến đâu rồi cũng phải động đến nước, dù không tắm nhưng cũng sẽ dùng nước tắm để lau sạch mình. Họ bước vào nhà tắm cùng một thời điểm, cùng một buổi sáng và cùng một phòng. Buồng tắm nhỏ, chỉ đủ cho một người. Tất cả đều tắm trong một nhà tắm. Chính cái nhà tắm này và chỉ cái nhà tắm này, tất cả chui rúc trong đấy, cùng mở công tắc. Nước tắm xối ào. Hệ thống chảy của vòi luôn ở mức mạnh nhất. Nước không bao giờ chảy yếu, chảy gián đoạn. Hễ mở vòi là nước đổ ào như cá mập. Lúc này, lông trên mình họ được cạo đi. Lông rụng tả tơi như đồng cỏ bị phun Paraquat. Họ đứng yên để nước vòi bào sạch lông. Nhiều người kì cọ để lông nhanh rụng. Lông khắp cơ thể, rồi thì lông mọc trong họng, bám dày cuống lưỡi, kẽ răng cũng bị nhổ trụi khi họ há miệng, hớp đủ một ngụm và súc. Nước sắc hơn mọi lưỡi dao và xén tận chân từng sợi lông. Khi lông rụng và hóa xác dưới sàn tắm, họ vẫn tắm như để chắc chắn không sót cọng lông nào. Chính lúc này, họ thấy đau điếng. Lớp lông vốn như tấm chăn bông được lột bỏ và từng người co mình trong khí hàn mùa Đông Bắc. Răng họ đánh két, vừa tắm vừa gồng mình. Vòi nước chỉ trữ nước lạnh và hệ thống máy không có chế độ vặn nhỏ. Nước phun xối xả, mạnh mẽ như từ ống phun nước xe cứu hỏa. Họ tắm, và sau khi đã tắm sạch, họ ra ngoài với một cơ thể rã rời, sạch quách lông. Chỉ trừ thứ lông dấu yêu, gợi cảm từ tay chân, hạ bộ là còn lại. Thứ lông này là của họ, tất nhiên, thứ lông mọc khắp người họ cũng của riêng họ nhưng nó khiến họ quái dị đi. Thứ lông tái sinh sau cuộc tắm ngon lành như quả trứng cút trong ruột bánh bao.

Họ tắm sáng sớm.

Sự tắm chỉ vào sáng sớm vì chỉ khi ấy vòi mới chảy ra loại nước có thể rửa trôi hết lớp lông thứ hai. Nếu họ tắm sớm hơn, lông chỉ bị ướt và đến sáng sớm vòi sẽ cạn nước. Hệ thống vòi hoa sen chỉ chảy một lần, nếu tự tiện ngắt van, nước sẽ ngắt mãi. Tất cả đều chọn tắm sáng sớm. Trước buổi tắm thì họ vật lộn với cơ thể ngồm ngộm lông. Họ cùng trở thành con quái vật lông. Hình thể ban ngày của họ bị thứ lông trong người phủ kín. Lông không ăn da thịt họ nhưng bằng cách nào đấy đã xóa sạch dấu vết của một thân thể gợi tình. Một người dù xấu xí đến đâu cũng luôn vừa ý về một bộ phận trên cơ thể. Sự phủ lông đã tẩy trắng niềm kiêu hãnh tự ngắm mình trước gương. Họ nôn mửa và sẵn sàng đấm vỡ mặt gương. Chỉ là lông. Khắp mình họ lông bám dai nhách, lông xuyên qua thịt phá ra ngoài. Lông trồi ra từ mắt, lỗ mũi, xọc ra từ hậu môn, âm hộ và bít kín cả hậu môn, âm hộ. Dù mọc ở những bộ phận hiểm hóc thế, vẫn không ai thấy đau. Chỉ có chút khó chịu, ngứa ngáy khi lông đang xổ tung. Lúc lông mọc đủ khắp mình, họ chẳng còn thấy ngứa, và chỉ nóng nực khi chưa xé hết vải quấn người. Mùi lông rõ ràng không thơm tho gì nhưng ngây ngây như hương người tình. Lông dày êm như thảm da cọp. Việc buộc phải cởi hết áo quần, lõa thể hoàn toàn khiến họ thấy thoải mái hơn. Chẳng gì êm ái bằng việc nam nữ trần truồng quấn lấy nhau, nhưng sẽ còn hoan lạc hơn khi trần truồng quấn lấy chính mình, tự đánh chén, tận hưởng thân xác mình trong khoái lạc chạm trời. Nhiều khi họ đã thả mình vào lông, bơi lội trong lông như đang lướt sóng, tay cầm đinh ba xiên cá mập. Chẳng thiếu người đã không vẫy vùng mà ngồi cứng đơ một chỗ. Trong túm cầu lông, mấy người đấy khóc thút thít, dập đầu cồm cộp nhưng lông đã ôm khắp thân mình nên trán họ không bị thương. Gương đã vỡ, họ sẽ không thấy mình nữa. Ngày mai, họ phải ra ngoài. Một cơ thể phủ kín lông vốn không phải của người. Chẳng cần lý do gì, kẻ người lông đấy sẽ bị truy đuổi đến chết. Nếu có lẩn trốn được thì ai cũng sẽ kinh tởm khi nhìn vào gương. Chốn quang minh không dành cho quái vật. Tấm gương sáng nhất khi nịnh hót người soi bằng hình ảnh thiên thần, tấm gương sắc nhất từ cái nhìn của kẻ bên ngoài. Cái thân thể lông lá chỉ phù hợp trong chốn tối tăm, nơi lãnh cung, nghĩa trang, hầm mộ, sâu trong hang núi, rừng rú, dưới quan tài, thăm thẳm lòng đất. Một kẻ đầy lông đi ngoài đường sẽ bị tóm cổ, bị đánh, tra tấn như thời Trung Cổ. Hắn mòn đi và chết không ai vuốt mắt, không một vòng hoa, một nén hương, một cái dừng chân cúi đầu. Lăn lộn trong lông đến khi trời sáng, tất cả nhào vào nhà tắm, xả nước. Lông được cạo nhẵn nhụi. Họ sẽ tươm tất, bóng loáng vẻ trí thức. Họ đẹp trở lại sau cuộc tắm sáng. Lông bị tận diệt dưới cột nước hung hãn như thuồng luồng nôn nóng hóa rồng. Một ngày vòi ngừng chảy nước vào buổi sáng, họ điên lên, la hét và cố thủ một chỗ. Ngày hôm đấy, ngoài đường hoang vắng. Trạm biến áp đột ngột nổ, mọi máy móc đồng loạt chết. Văn Minh lộn ngược về Đồ Đá. Đến tiếng chân người cũng hiếm hoi. Họ trốn một chỗ, thủ thỉ trong lớp lông và gào thét đòi ra ngoài. Nhiều khi họ phải mặc thật nhiều quần áo, quấn đủ loại khăn đến mức trông như một xác ướp, một con bệnh sợ gió. Những cái bóng thoáng qua rồi biến mất trong ngõ tối. Mùi tiêu vong. Họ cần tắm. Chỉ thứ nước sắc như dao chẻ xương mới đốt trụi được lớp lông mọc trong họ. Hai con thú lông chạm mặt nhau nếu không chạy đi hai hướng thì cũng cứng đơ một chỗ như vị tướng mù tìm mắt trong gương, không thấy, cứ soi mãi, sờ nắn gương mãi. Một kẻ đã chết nơi kín đáo. Cái xác phủ lông không ai xót thương. Một thân hình lông phóng ngoài đường. Kẻ này đã không tắm vào sáng sớm. Thân hình rậm lông đi lại, nhảy nhót như trêu ngươi. Chẳng một lý do, họ nhặt đá ném con thú lông. Gậy gộc nện hết lực. Những bàn tay cầm vũ khí run rẩy, vã mồ hôi, lúc nện cũng gấp gáp và khẩn trương như thủ tiêu nhân chứng. Có lần, thứ lông lá kia bỏ chạy, mất hút vĩnh viễn trong tiếng cười sang sảng. Giọng cười rất vang, nhẹ mà cũng cao vút như tiếng kéo đàn hết lực, rướm máu ngón tay. Một lần khác, thứ lông lá bị đánh chết và bị treo lên cây. Lúc treo thị chúng, xác chợt giật giật. Những đá, những gạch được nắm trong tay và phóng đi với vận tốc của gió. Chán chê bên ngoài, họ trở về. Lông nhú từ bên trong, đâm thốc từ bên trong. Họ lột bỏ hết mọi thứ vướng víu để lông chảy tận ngọn. Cái vươn mình sảng khoái, lông hóa toàn thân.

Sáng sớm tắm họ.

Để thật sạch trước khi ra ngoài, họ tìm vào nhà tắm vào mỗi sáng sớm. Tắm trong cái buồng chật chội với mái trần cao với mãi không đến, tắm chỉ một mình nơi bóng tối thăm thẳm chật thắt nút, tắm dưới ống vòi há ngoác đầu sừng, tắm trong màn nước phun mạnh bầm dập thịt da, TẮM, cạo mình, sạch sẽ…

TRU SA 

No comments:

Post a Comment