Phần I: Đi Như Một Sự Thôi Thúc Dài Lâu
Tôi vừa trở về từ sau một chuyến đi dài, rất dài. Đó là chuyến đi của 16 ngày và 15 đêm rong ruỗi miệt mài không ngưng nghỉ trên những chặng đường gió bụi. Đó là chuyến đi độc hành trên 7.000 dặm đường xa, mà mỗi dặm đường gói ghém trong nó những cung bậc cảm xúc khác nhau của người lữ khách đường trường. Tôi vẫn cho rằng đó là chuyến đi mà mỗi con người chỉ có thể thực hiện được một lần duy nhất thôi trong cuộc đời mình. Không phải chỉ vì nó quá dài, quá xa, mà còn vì nó rất đỗi... cô đơn, và kể cả nguy hiểm nữa. Nếu không thực lòng đam mê, không ai tự nguyện thực hiện một cuộc phiêu lưu kỳ bí (mà có đôi khi mình không trở về nữa) như thế trong cuộc đời mình.