“Không sao đâu, bình tĩnh sống”- Nghe người phụ nữ bần hàn và không còn trẻ ấy trả lời một cách thản nhiên đến không ngờ khi có người cám cảnh về cuộc sống cơ cực và đìu hiu của mình, mà người nghe khó có thể dằn được sự xúc động. Xúc động vì cuộc sống ấy buồn và nghèo khó quá. Xúc động hơn nữa vì người sống cuộc sống ấy đã chấp nhận nó một cách nhẹ nhàng làm sao. Và xúc động còn vì rất nhiều điều tốt đẹp và thiêng liêng đã toát lên chỉ từ một câu nói tưởng chừng như rất đỗi bình thường và tự nhiên ấy.