Nhìn hình ảnh Cần Thơ lộng lẫy hôm nay, nhìn hình ảnh chiếc cầu bắc qua sông Hậu bề thế dễ có cảm tưởng là mọi thứ nơi đó đều ổn và người ta đang sống yên vui, hạnh phúc. Có thực như thế không? Tôi không biết. Tôi đã không còn là người của Cần Thơ ngót nghét hơn ba thập kỷ rồi còn gì.
Những ngày tôi sống, Cần Thơ buồn lắm. Thuở ấy, sân vận động ở Bãi Cát chỉ mới là một dự án, chưa được khởi động. Những túp lều bán hàng lụp xụp dọc theo lối xuống bến phà lần lượt bị dỡ bỏ để tạo bề mặt khoáng đãng. Bãi Cát ngày ấy vắng và thoáng, có phần hoang vu, chỉ toàn là cát. Có đôi ba quán cà phê sân vườn rộng lớn được cất lên dọc theo bên này bờ sông Hậu để người ta vừa uống cà phê, vừa hóng gió sông mát rượt.