Sunday, November 21, 2021

TRI KỶ TRONG ĐỜI, GẶP ĐƯỢC MỘT NGƯỜI CŨNG LÀ QUÁ ĐỦ - AN NHIÊN

Người ăn mày và tài chủ thưởng trà. (Ảnh minh họa: wikipedia.org)

Xã hội ngày nay ngày càng trở nên thực dụng, toàn thể tiến bộ xã hội đều bị lợi ích dẫn dắt, tuy vậy chúng ta giờ đây càng cần có những người bạn tri kỷ. Càng nỗ lực, càng cô đơn; càng phấn đấu, càng tịch mịch. Nếu có thể có một người tri kỷ, bất luận là hồng nhan tri kỷ, hay là một người bạn hiểu mình, quý trọng mình, đời người vậy là quá đủ!

Truyền thuyết kể rằng đã lâu lắm rồi, có một vị tài chủ cực kỳ thích uống trà. Bất cứ ai đến uống trà ở nhà ông, bất luận giàu hay nghèo, chỉ cần đến, ông sẽ ngay lập tức gọi gia nhân phục vụ.

Một ngày, một người ăn mày áo quần rách rưới đến cửa nhà tài chủ. Ông ta chẳng xin thức ăn, chỉ nói đến để xin một chén trà. Gia nhân liền mời người ăn mày vào nhà, cho phép ông rót một chén.

BÀ NGOẠI TÔI - JEFFREY THAI

 

Nhớ có lần cách đây cũng hai năm, vô tình bắt gặp hình ảnh một cái ấm đựng trà được đặt trong một trái dừa khô, tôi đã nhớ thật nhiều đến ông ngoại tôi, và đã viết về ông. Đó là lúc tôi còn sống ở thành phố và tiểu bang cũ.

Từ lúc dọn sang thành phố và tiểu bang mới, tôi có dịp sống với những cánh đồng bát ngát với những lùm, bụi cây trên những con đê nhiều hơn (trên đất Arkansas). Chúng luôn gợi lên thật thiết tha trong tôi hình bóng của quê nhà. Và trong ký ức của tôi, ẩn khuất sau những lùm cây dày đặc ấy là nhà của ngoại tôi, là hình bóng già yếu lụm khụm của bà ngoại tôi.