Hôm nay, tuyết rơi. Tuyết rơi từ bắt đầu giữa trưa giữa một cõi không gian bao la tràn ánh sáng. Những hạt tuyết mỏng và nhẹ lũ lượt rơi xuống trông như những giọt lệ trời: Trời khóc.
Nước mắt nhân gian không màu nhưng nước mắt của trời có màu trắng. Màu trắng tinh khiết? Màu trắng tóc tang? Hay màu tóc trắng của thời gian? Chẳng ai biết. Trời đất vốn mang trong lòng nó nỗi thầm kín muôn đời không bày tỏ.