Bản dịch của Jeffrey Thai
(Bản dịch này chưa được sự đồng ý của tác giả. Xin vui lòng đừng sao chép và phát tán. Thành thật cám ơn.)
TÔI
CHƯƠNG II
GẶP
GỠ ĐỊNH MỆNH
Trở lại lúc tôi từng khiến cha tôi phát điên
lên về việc tôi một mực đòi gia nhập nhóm nhạc Menudo cho bằng được, tôi vẫn còn
nhớ cái cảm giác là nếu tôi đạt được điều đó, tôi sẽ chẳng còn phải lo lắng về
bất kỳ điều gì nữa. Tôi sẽ kiếm được
tiền, tôi sẽ sống với bốn cậu trai khác, vốn là thần tượng của tôi ngày ấy, và
mọi giấc mơ của tôi sẽ thành sự thật. Tôi
đã nghĩ rằng chỉ khi nào tôi gia nhập được vào nhóm nhạc, tôi mới có được cuộc
sống cho mình, bởi vì tôi biết trong sâu thẳm con người mình tôi muốn được là một
nghệ sĩ. Chẳng điều gì có thể ngăn cản nổi
tôi đạt được giấc mơ ấy. Điều mà tôi đã
chẳng biết là khoảng cách ngắn nhất giữa hai điểm không phải luôn luôn là một đường
thẳng, và để đạt được ước nguyện ấy của tôi, còn rất nhiều việc phải làm.