Có người bỏ cuộc đời mà đi như một giấc ngủ quên. Có người bỏ cuộc tình mà đi như người đãng trí. TCS
Friday, November 2, 2012
Tôi Làm Thầy Giáo - Hồi Ức (Phần V)
Ba ngày đêm trên biển:
Chuyến đi định mệnh ấy là chuyến đi kéo dài ba ngày và ba đêm,
tính từ chiều đêm khởi hành cho đến lúc bão biển nổi dậy đánh đắm tàu và mọi người
may mắn được cứu vớt lên trên một giàn khoan dầu giữa biển khơi. Đêm trên giàn khoan ấy là đêm thứ tư. Ngày hôm sau, mọi người được chuyển đến một hòn
đảo dành cho người di tản, có thể chứa đến hơn chục ngàn người. Ra đi với tâm thế của một người đang ở tận cùng
của niềm tuyệt vọng, một người chẳng có gì để mất nữa, nên tôi thấy lòng mình thật
thản nhiên trước mọi hiểm nguy rập rình, kể cả lúc tàu gặp bão và sắp chìm. Suốt cả cuộc hành trình, lòng tôi phẳng lặng
như mặt biển những lúc trời quang, gió lặng, và có cảm giác như tôi đang đi trên
một chuyến viễn du nào đó.
Subscribe to:
Posts (Atom)