Có một mùa xuân trong một ký ức đã xa, nhưng chẳng bao giờ
phai nhòa theo năm tháng. Ngày ấy, ta là
khách lãng du chợt tình cờ gặp người giữa một chiều xuân đẹp. Mùa xuân bao giờ cũng đẹp. Có nắng hồng, có gió mát, có mây trôi. Xuân đẹp đến nỗi chim ngẩn ngơ giữa trời
cao. Xuân đẹp đến nỗi làm lòng ta chợt
trở nên yêu đời rất lạ. Và trong một thoáng
ngất ngây, ta đã trao trọn trái tim mình cho một nụ cười thật hồng. Nụ cười ấy chỉ thoáng qua thôi nhưng nhân ảnh
ở lại suốt cuộc đời, và tình yêu ta trao người vương vấn mãi trên những dặm đường
gió bụi về sau.