Sunday, January 17, 2021

SINH TỬ VÔ THƯỜNG, VẠN VẬT ĐỀU CÓ THỜI - HOA VIÊN

 


Sự vô thường của cuộc sống tiếp nối nhau như: Hoa nở, hoa tàn.

Những ngày dịch bệnh liên miên đã cướp đi sinh mạng của gần 2 triệu người trên thế giới và hàng chục triệu người nhiễm bệnh. Mọi chuyện đến giờ vẫn chưa hề có dấu hiệu dừng lại. Dù có hiện đại, thông minh tới cỡ nào thì con người chúng ta dường như vẫn vô cùng nhỏ bé trước những giai đoạn đổi thay, chuyển mình của địa cầu và vũ trụ. Điều đó có tầng lớp ý nghĩa gì sâu xa hơn để chúng ta có cơ duyên “tỉnh ngộ”?

Saturday, January 9, 2021

TÔI SẼ KHÔNG NGẠC NHIÊN - JEFFREY THAI

 


Tôi sẽ không ngạc nhiên nếu người anh em giao hảo tốt đẹp bấy lâu nay của tôi (mà tôi đã đối xử hết sức trân trọng và quý yêu) đột nhiên trở mặt, tìm mọi cách để xúc phạm và phỉ báng tôi mọi lúc mọi nơi, vì một lý do nào đó mà tôi không biết, hay không vì một lý do nào cả.  Và thực tế điều đó đã xảy ra.  Người ta gọi đó là tình đời.  "Tình đời thay trắng đổi đen, tình đời còn lắm bon chen...  "  

Sunday, January 3, 2021

GÁC VẮNG - JEFFREY THAI

 


Hồi còn học đại học ở Cần Thơ, có nhiều tháng tôi ở trên một căn gác trọ.  Gác vắng vì chỉ mình tôi.  Gác nóng như đổ lửa vì thấp và được lợp bằng tôn.  Hầu như căn gác nào cũng thấp cả, vì có như thế nên nó mới được gọi là gác.  Đó có lẽ là khoảng thời gian duy nhất tôi có dịp được ở trên một căn gác.  

Nhờ dịp ấy mà tôi mới hiểu thêm được rằng gác trọ có những nỗi niềm riêng của nó.  Trong không gian nhỏ hẹp ấy, chất đầy trong lòng người ở trọ là cả một trời sầu tư vời vợi.  Người ở trọ nào cũng nghèo vì có nghèo họ mới phải đi ở trọ.  Gác trọ nào thường cũng trống hoác nên khi đêm về, gió lạnh cứ tha hồ lùa quanh.