Có người bỏ cuộc đời mà đi như một giấc ngủ quên. Có người bỏ cuộc tình mà đi như người đãng trí. TCS
Saturday, August 25, 2012
Trang Mỹ Dung: Huyền Thoại Một Ca Sĩ
Monday, August 20, 2012
Sunday, August 19, 2012
Chuyện Phiếm Nước Mỹ: Hồn Nhiên
Tôi đang sống ở Mỹ và tôi cảm thấy mình là người hồn nhiên. Hai vế của câu nói này có thể có liên quan
với nhau, cũng có thể không. Chúng không
liên quan nếu tôi là một người hồn nhiên bẩm sinh (trường hợp này có lẽ hơi hiếm). Còn ngược lại, tôi đồ chừng chúng có một mối liên quan vô cùng mật thiết mà các bạn sẽ hiểu vì sao tôi nói như vậy khi đọc tiếp
xuống phần phía dưới. Hồn nhiên ở đây, ý
tôi muốn ám chỉ là không biết sợ hãi. Mà
tôi phải sợ hãi cái gì mới được chứ? Suy
đi nghĩ lại, tôi thấy tôi chẳng có gì phải sợ hãi cả.
Sunday, August 12, 2012
Tản Mạn về Chính Tả, Học và Dạy
Tôi vừa đọc xong một bài báo than phiền về bức thư xin nghỉ
học của một học sinh lớp mười. Bức thư
sai nhiều lỗi chính tả và hành văn lủng củng đến nỗi không thể nào tin được đó lại
là bức thư được viết bởi một học sinh lớp mười.
Thiết nghĩ một học sinh chỉ cần học đến lớp năm thôi đã có thể viết tốt
hơn như thế gấp nhiều lần. Việc viết sai
lỗi chính tả, cũng như lối hành văn lủng củng, là điều mà tôi xem là một trong
những vấn nạn cơ bản nhất của nền giáo dục hiện nay. Dễ dàng bắt gặp vấn nạn này trên các trang
blog của mạng xã hội hay hiếm hoi hơn, trên các trang thông tin, báo chí.
Subscribe to:
Posts (Atom)