một lần
một nỗi buồn
một giấc tương tư
một thoáng mơ hồ trong đôi mắt
một một mảnh tình say, giấc mộng tàn
một hành tinh, riêng em giữ lấy
một tình yêu ấy, có hay không ?
Em
đi về
ngày gió thổi
ngày hoàng hôn không còn vương màu nắng
ngày mây trắng lặng lẽ vụt bay
ngày em say một mảnh tình tan vỡ
ngày vội lỡ một giấc mộng mơ
ngày ai kia chẳng mãi đợi, mãi chờ.
ánh đèn đường
vụt tắt
trong mắt
một người say...
Anh về đi, về ôm giấc mộng tàn năm ấy
về để thấy được những
tình và
yêu
rồi thương
rồi nhớ
mơ
những vì sao, ánh đèn, anh dành cho em
và cả mảnh trăng vàng
và những điều rất thật
em biết tình yêu là duy nhất
là điều em đánh mất
cho anh.
"Người ta cứ say rồi lại tỉnh, yêu rồi lại hối, người ta chẳng biết trái tim đang nghĩ điều gì, đang gào thét những điều không thể đoán, không thể gọi tên, đang thực sự được sưởi ấm, hay chỉ là chút hơi ấm nhất thời. Thế mà cứ đâm đầu yêu, yêu như chưa từng nghe, chưa từng thấy những vì sao rất thật..."
No comments:
Post a Comment