Trong thời gian đi biển, một thủy thủ nhận được những bức thư của một cô gái mà anh ta chưa từng gặp, tên là Roza. Họ viết thư cho nhau suốt 3 năm. Đọc những bức thư và trả lời cô, anh hiểu rằng không thể sống thiếu những bức thư của cô. Họ thầm yêu nhau mà không nhận ra điều đó.
Khi anh trở về đất liền, họ hẹn gặp nhau ở nhà ga Trung tâm của thành phố vào lúc 5 giờ chiều. Roza viết rằng cô sẽ cài một bông hồng đỏ vào khuyết áo của mình.
Người thủy thủ nghĩ: anh chưa bao giờ nhìn thấy ảnh của Roza. Anh không biết cô bao nhiêu tuổi, xấu hay đẹp, béo hay gầy.
Anh đến nhà ga, và khi đồng hồ điểm 5 giờ, cô xuất hiện. Đó là một phụ nữ với một bông hồng đỏ cài trong khuyết áo. Bà khoảng sáu mươi tuổi. Chàng thủy thủ có thể quay lại và bỏ đi, nhưng anh không làm thế. Người phụ nữ này đã viết thư cho anh trong suốt thời gian anh đi biển, gửi quà nhân dịp lễ Giáng Sinh, động viên anh. Bà không đáng bị đối xử như vậy.
Anh đến bên bà, chìa tay ra và tự giới thiệu. Lúc bấy giờ, người phụ nữ nói với chàng thủy thủ rằng anh đã nhầm. Rằng Roza đang đứng sau lưng anh. Anh quay lại và nhìn thấy cô. Cô trạc tuổi anh, dịu dàng và quyến rũ.
Người phụ nữ nói với anh rằng Roza đã nhờ bà cài bông hoa vào khuyết áo của mình để thử lòng anh. Nếu anh quay lưng bỏ đi, thì mọi chuyện đã kết thúc. Nhưng nếu anh đến gặp bà, bà sẽ chỉ cho anh thấy Roza và kể lại toàn bộ sự thật.
No comments:
Post a Comment